Chap 7. Bị Phạt và Bị Bệnh

36 8 1
                                    

6h sáng nó đã dậy và đi đến trường 

6h20 hắn dậy và gọi m.n, gõ phòng nó nhưng không thấy ai trả lời, hắn mở cửa thì thấy phòng không có ai (Nó đi không khóa phòng) Hắn thấy phòng trống thì nghĩ nó đã đi nên đi gọi người khác

6h45 xe của tụi hắn đã đến trường lại như mọi ngày ồn ào náo nhiệt. Hắn lên lớp ngồi vào chổ nhưng không thấy nó

-Hồi sáng giờ sao không thấy Thiên Hàng nhỉ?_Nhỏ(Min) buồn chán nói

- Cậu ấy có vẻ không thích nói nhiều_cậu (zun) nói nhưng trả ăn nhập với câu hỏi của nhỏ

*Rầm* 

đang ngồi yên bỗng nhiên hắn đứng dậy làm cậu giật mình mà té xuống đất

-hahahaahhaahaa_ tiếng cười vang rộng cả căn phòng

-Cậu bị điên à?_Cậu quay sang chửi hắn nhưng hắn đã đi mất

-------------------------------phía sau trường nơi nó đang đọc sách -------------------------

-Chào_ Hắn bước tới

-Chào_nó trả lời

-Cậu ở đây làm gì_hắn hỏi

-đi ngủ

-Tôi có thấy cậu ngủ đâu?_Hắn khó hiểu

-Vậy cảm thấy tôi cầm cuốn sách để làm gì?

- à...

-Cậu có cảm thấy buồn không?

-Tại sao phải buồn?

-Tôi không biết

-vậy đừng nói

Hắn bó tay rồi muốn làm quen với con người này thật khó hazz ( Không phải là do anh quá nhạc nhẽo sao?)

-Tôi cảm thấy cậu đang che dấu cái gì đó ấy nhỉ?

-Vậy tôi che dấu cái gì?

-Cậu hỏi tôi? tôi đang hỏi cậu, cậu hỏi ngược lại tôi làm gì?

-Làm bạn trai tôi đi_bỗng nhiên nó nói 1 câu rất không ăn nhập

Hắn đơ... tự nhiên nó nói thế này làm hắn không biết nên nói gì. 

Nó cười khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên của hắn rồi đứng dậy bỏ đi

"Nước vô tình ngàn năm trôi mãi

Mây vô tình, mây mãi vẫn bây

Trăng vô tình, trăng đùa với gió

Người vô tình sao hiểu thấu lòng tôi?"

Nó đi thì Hắn cũng chẳng  biết làm gì ngoài lên lớp, đút tay vào túi quần chân nhẹ bước đi. Vào lớp hắn đã thấy nó ngồi yên trên ghế, hắn cũng chả nói gì bước tới bàn kéo ghế ngồi xuống hắn vừa vào cũng là lúc bà cô Toán được mệnh danh bà cô khắc khe nhất trường, luôn chỉnh bất cứ học sinh nào làm sai quy định

-Các em ổn định chỗ ngồi, lấy sách vở ra_Vừa bước vào bà cô đã mở cái giọng 'oanh vàng' của mình lên

------------------trong giờ học--------------

[DROP] Vì Em Là Chính Em [Cô Nàng Bá Chủ Hắc đạo]Where stories live. Discover now