5

1.4K 152 4
                                    


Lần đầu tiên cùng Kang Daniel lên giường, là xác định quan hệ chính thức vào ngày thứ hai. Vốn Seongwu còn định tiếp tục trở về làm việc, sau đó bị Kang Daniel biết được đã hung hăng cảnh cáo một trận.

"Sao vậy, cậu nghiêm túc thế? Làm tình nhân của cậu, và làm gì với người khác, đâu có liên quan?"

"Anh làm gì với người khác tôi không quan tâm, nhưng ít nhất hiện tại, anh nên biết điều một chút. Tôi không có thói quen hưởng chung với người khác"

Seongwu từ chối cho ý kiến, ai trả tiền người đó lớn nhất, vừa vặn anh cũng thoải mái nhàn hạ, không cần phải giả tạo nịnh hót mấy lão già ở Thiên Thiên, tội gì mà không làm?

Chỉ là rảnh rỗi quá, thời gian ngược lại giống như bị kéo dài thêm. Kang Daniel bận rộn hơn so với tưởng tượng, một tuần chỉ gọi cho anh hai lần, một lần là nói cho anh địa chỉ nhà trọ, một lần nữa là kêu anh tới.

Khi mở cửa ra Seongwu liền biết, nơi này chẳng qua chỉ là một điểm dừng chân của Kang Daniel, ngày cả đồ dùng trong nhà cũng ít đến đáng thương, giống như nhà vừa mới sửa sang xong.

Seongwu hỏi hắn tại sao không đến khách sạn, Kang Daniel cười cười, đè anh xuống salon hôn môi, đem câu trả lời chôn ở miệng anh:

"Tôi không thích mùi vị bên ngoài"

"Còn không ít tật xấu"

Hai người làm từ phòng khách đến salon, cuối cùng ở trong phòng tắm cũng nhịn không được, tẩu hỏa sát thương làm thêm một lần. Kang Daniel xem ra tính khí tốt hơn một chút, bởi Seongwu vốn tưởng hắn làm xong sẽ đi, không nghĩ tới hắn vẫn còn ở lại qua đêm, thậm chí sau khi tắm xong anh mệt mỏi không chịu được, ôm anh về giường, động tác có thể dùng 'ôn nhu' để hình dung. Mà anh trong lúc mơ mơ màng màng nghe thấy ngoài cửa sổ bắt đầu mưa như trút nước, có chút bất an bịt kín lỗ tai, cuối cùng được người nọ giam vào trong ngực.

Rốt cuộc anh coi như miễn cưỡng an ổn ngủ được một giấc, tới khi tỉnh lại cũng không biết Kang Daniel đã rời đi từ lúc nào.

Anh kéo thân thể đau nhức, ngồi trên ghế salon ngây ngốc một hồi, cuối cùng đi xuống lầu mua chút thức ăn, làm một phần cơm rang trứng, rốt cuộc rang quá nhiều, đem phần còn dư lại bọc kín cho vào tủ lạnh.

Anh nghĩ nếu như người này trở lại, có đói không chừng sẽ ăn một chút, nếu không trở lại cũng không sao, lần sau mình tiện tay vứt đi cũng được.

Dù sao bây giờ cũng chưa hỏng, để trong tủ lạnh, cũng không ảnh hưởng gì.

Cũng không phải cố ý chuẩn bị cho hắn.

CQCQNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ