2

1.2K 158 18
                                    

Tôi chưa bao giờ quên, cái ngày đầu tiên gặp em. Không phải là sự đụng chạm vô tình, cũng chẳng là câu chào hỏi xã giao, chẳng phải nụ cười xinh đẹp đã làm tôi ngây ngất đó.

Mà chỉ là một ngày mưa tôi về trễ, em ngẩn ngơ ngồi một mình, hai vai khẽ run lên vì vài giọt nước đã thấm áo. Mắt em nhìn buồn, nhìn xa xăm lắm. Em bâng quơ cất lên một vài từ, rồi tiếp nối âm thanh tạo thành giai điệu.

Trầm khàn, và vỡ vụn. Từng khoảng ngân làm tôi hụt bước. Lỡ lầm sinh ra bên trong cảm giác ngưỡng mộ, cảm giác khác lạ in sâu trong lòng hình bóng ngày hôm ấy. Tiếng mưa rộn rã rơi, tim tôi đã chuyển hướng, chuyển nhịp đập. Bài hát đó chốc chốc lại vang lên, như tiếng mưa ngày hôm ấy. Tôi chẳng còn biết sống cho mỗi bản thân mình nữa.


- Anh là Jungkook phải không?


Đôi mắt to tròn hướng thẳng vào người đối diện đang nhai nhồm nhoàm. Jungkook miệng còn ngậm cây xúc xích. Sốc với câu hỏi đột ngột của Taehyung. Lập tức dọn hết đồ đạc trên bàn và phóng thẳng một lượt vào toilet.

Jimin thở dài nhìn thằng bạn nhát gan của mình. Người thương tới hỏi trực tiếp tên mà phản ứng như thế đó hả? Nó tự mình đứng dậy, lịch sự tiến tới nói chuyện với Taehyung. Có vẻ như em vẫn chưa hết ngạc nhiên vì phản ứng xấu hổ của Jungkook.

- Xin lỗi em nhé, bạn anh nó đột ngột bị đau bụng nên mới khẩn trương như thế. Có việc gì gấp không? Em có thể nói với anh và anh sẽ chuyển cho nó. Nhân tiện, anh là Jimin.

- Vâng, em là Taehyung. À, cũng không có gì gấp. Có lẽ em nên quay lại sau.

Nói xong, em cười rồi quay đầu bước đi. Jimin có phần ngạc nhiên vì mức độ lễ phép của Taehyung. Là sinh viên xuất sắc bên khóa nghệ thuật cũng tưởng cá tính lắm chứ.

---------------------------

Buồn thật, cậu có thấy tôi tủi thân như thế nào khi nói câu đấy chưa? Trong đời tôi chưa từng có mảnh tình vắt vai, cũng chẳng dòm ngó người nào cả. Biết bao nhiêu người kể cho tôi nghe, chuyện tình của họ đẹp đến mức nào. Cái cảm giác đơn phương nó lạ lẫm và điên rồ như thế nào. Hoặc nó đau đớn hay hạnh phúc ra sao. Có quá nhiều tính từ để diễn tả cùng một cảm xúc. Đối với một kẻ không thể yêu như tôi thì, cậu nghĩ tôi hiểu được những thứ đó sao? Những thứ hỗn độn và phức tạp hơn những thuật toán trên máy tính của một mạng lưới công nghệ vững chãi nhất thế giới sao? Đối với tôi, điều đó hoàn toàn bất lực.

Vậy, cậu thấy hai người ấy có một cái gì đó không hợp sao? Ừm, tôi không nghĩ vậy đâu.

Đã bao giờ cậu hỏi cặn kẽ, lí do vì sao bạn cậu lại rơi vào lưới tình với người đó chưa?

--------------------------

Hiện tại, Taehyung rời đi. Jungkook bủn rủn khụy xuống giữa hành lang thư viện. Tim không ngừng đập liên rồi, anh bất lực đưa một tay vỗ về con tim đang mất kiểm soát, tay còn lại nâng niu cái thứ quà được bọc trong giấy gói đỏ. Ở trên được ghi lời nhắn với nét chữ rất gọn gàng. Xung quanh âm ấm, phản phất mùi socola.

KookV | Đơn phươngWhere stories live. Discover now