Chương 51 + 52

10K 106 9
                                    

  Thiến Lệ loạng choà loạng choạng chạy đến phòng tắm, tử cung bị rót đầy tinh dịch của em trai, hạ thể lầy lội sưng đỏ không thể tả, giữa hai chân còn dính đầy tinh dịch màu trắng.

Cô cầm lấy vòi phun liều mạng cọ rửa thân thể, đặc biệt là nơi rừng rậm giữa hai chân, sau mấy tiếng bị côn thịt xỏ xuyên qua còn chưa kịp khép kín, cô không thể không rửa đến chăm chú.

Cửa phòng tắm bị gõ mạnh: " Chị không sao chứ, thế nào lại rửa lâu như vậy?"

" Cút cho chị..." Thiến Lệ cắn răng nghiến lợi mắng, cầm vòi nước mạnh mẽ đập về phía cửa phòng.

Sau khi tắm rửa lau khô xong xuôi, Thiến Lệ cảm giác thật dễ chịu, nhanh chóng chạy trốn trở về phòng, hồi tưởng lại buổi tối hôm nay bị em trai dụ dỗ gian dâm một lần, không khỏi tức giận đến ngủ không yên. Nửa đêm mơ mơ màng màng tỉnh lại, Thiến Lệ phát hiện mình bị vây ở trong một lồng ngực ấm áp, cô đẩy mạnh người nọ ra, nổi giận nói.

" Em còn như vậy chị liền báo cảnh sát."

" Báo đi, để cho bọn họ biết, họ Tưởng có một đôi chị em loạn luân." Tương Ngôn Tân cười như không cười nói, bàn tay tham lam tiến vào trong áo ngủ của chị gái, tùy ý xoa nắn đôi nhũ tiêm căng tròn. Thiến Lệ vô cùng mẫn cảm, bị đùa bỡn vài cái, liền chịu không nổi. Tương Ngôn Tân đặt tay lên trên người chị gái của mình, nhanh chóng cởi từng cúc áo ngủ, ngậm lấy đỉnh anh đào của cô giống như đứa trẻ mút sữa, cố ý phát ra tiếng "chậc chậc".

" Chị uống ngon thật."

" Chị cũng thích côn thịt của em." Tương Ngôn Tân dùng côn thịt cứng rắn thúc mạnh vào trong hạ thể của Thiến Lệ, nhanh chóng cởi đi quần áo ngủ của cả hai, nhấc hai chân Thiến Lệ để cô kẹp lấy hông của mình.

" Cút... Cầm thú... Súc sinh..." Thiến Lệ mặc dù hùng hùng hổ hổ, hai chân rốt cuộc cũng không tự chủ được kẹp chặt lấy em trai, tiểu huyệt tràn ra mật dịch bôi trơn.

" Chị chuẩn bị xong chưa, em còn đi vào"

Tương Ngôn Tân đỡ lấy côn thịt, nhắm ngay khe hở, thuần thục cắm vào. Đây là lần thứ năm cậu cường bạo chị gái, mấy lần trước tuy rằng bị đánh một trận thật đau, nhưng mỗi một lần làm Thiến Lệ lại thuận theo một chút. So với bây giờ, thời điểm côn thịt của cậu xen vào, Thiến Lệ sẽ theo bản năng cong thắt lưng lên, để cậu tiến vào sâu hơn.

Tương Ngôn Tân ngậm lấy nhũ hoa của chị gái, thân thể mãnh liệt ưỡn một cái, côn thịt tận lực thâm nhập.

" Ừ, khó chịu..." Thiến Lệ nghẹn đỏ mặt, phát ra tiếng ô ô rên rỉ, kỳ thực cô khó chịu là bởi vì bị đối đãi rất dịu dàng, em trai không có hung hăng làm cô.

Tuy rằng Tương Ngôn Tân tiến vào toàn bộ, nhưng mỗi lần rút ra chỉ có một phần ba, động tác lại chậm lại nhẹ, khiến cho Thiến Lệ uốn éo, thân thể phía dưới phập phồng nhượng cho côn thịt ra vào nhanh hơn. Chỗ hai người giao hợp, Tương Ngôn Tân cứng rắn va chạm xuống xương mu của Thiến Lệ, côn thịt mãnh liệt thẳng tiến, khiến cho cô thoải mái rên rỉ.

" Nhanh lên một chút... Nhanh lên một chút... Em tên khốn kiếp..." Thiến Lệ khó nhịn nói.

" Được, tuân mệnh, chị gái đại nhân." Tương Ngôn Tân nâng mông giống như chiếc mô tơ đang hoạt động, nhiều lần đụng tới tận miệng tử cung, nơi bộ vị giao hợp giữa hai người chảy ra một chút bọt trắng.

Chiếc đồng hồ báo thức ở phía đầu giường vang lên ba tiếng, Tương Ngôn Tân liền bắn ra nồng nặc tinh dịch. Tương Ngôn Tân lại thành công hoàn thành một lần dụ dỗ gian dâm, cậu kiêu ngạo hôn môi chị gái.

" Lần sau đổi lại mấy tư thế khác."

Thiến Lệ cả giận nói: " Còn có lần sau?"

" Hì hì, vậy sáng sớm ngày mai đi."

" Cút ra khỏi phòng của chị!"

" Nhưng em mệt mỏi không động được, vậy ngủ bên cạnh chị đi." Tương Ngôn Tân tiếp tục không để ý tới mặt mũi của mình mà chiếm lấy chị gái, Thiến Lệ ngại ngùng, chỉ có thể ỡm ờ để cậu muốn làm gì thì làm. 

  Sau chín tháng mang thai Phương Hân Ngữ cuối cùng cũng vỡ nước ối, hơn nửa đêm Phương Tử Ngôn gấp gáp đưa cô tới bệnh viện phụ sản.

Trước khi sinh, bất luận Phương Tử Ngôn khuyên bảo như thế nào, Phương Hân Ngữ vẫn kiên trì muốn sinh theo cách tự nhiên. Cô xem trong sách về trẻ nhỏ, biết được nếu sinh tự nhiên sẽ càng có lợi cho sức khoẻ của cục cưng. Mà Phương Tử Ngôn cũng không cho rằng như vậy, anh không đành lòng nhìn em gái vì sinh con mà phải chịu thống khổ.

Phương Hân Ngữ nằm ở trên chiếc giường trắng tinh, hai chân cong lên lộ ra hạ thể.

" Cố sức, hít vào, thở ra..." Hộ sĩ ở một bên cổ động cho cô.

" Đau, a..." Từng cơn từng cơn quặn đau từ phía trên bụng tràn xuống phía dưới hạ thể của cô, phảng phất giống như dao nhọn xé rách thân thể. Sắc mặt của Phương Tử Ngôn trắng bệch cầm lấy tay em gái, dùng băng gạc lau mồ hôi lấm tấm trên trán cho cô.

" Nhịn một chút, rất nhanh sẽ đi ra."

Phương Hân Ngữ đau đến thần chí mơ hồ, cô giống như sắp chết chìm bất lực vùng vẫy, móng tay gắt gao kháp chặt xuống bàn tay ấm áp đang cầm lấy tay cô, như nắm được chiếc phao cứu sinh.

" Ra rồi ra rồi, tiếp tục cố sức..."

" Sinh, là một bé trai, chờ một chút, trong bụng vẫn còn một cái chưa đi ra..."

" Là một bé gái khác, chúc mừng hai người, là một đôi long phượng thai."

Phương Hân Ngữ mệt mỏi dường như đã phải trải qua một cuộc đại chiến, ngay cả linh hồn đều nhẹ bẫng. Một thứ mềm mại hôn lên trên trán cô, phảng phất giống như hai tiếng dằn vặt vừa qua tất cả đều tiêu tan, Phương Hân Ngữ thật sâu thở phào một cái. Đáy mắt Phương Tử Ngôn toát lên sự ôn nhu như nước.

" Em làm rất tốt, em gái hôn một cái."

Mí mắt Phương Hân Ngữ mở ra, hết sức suy yếu nói: " Anh hai, em muốn nhìn cục cưng."

Phương Tử Ngôn nói với hộ sĩ một câu, hai đứa nhỏ rất nhanh liền được bồng đến trước mặt cô, Phương Hân Ngữ nheo mắt lại nhìn thoáng qua.

" Thế nào lại có nhiều nếp nhăn, như hai con khỉ con."

Phương Tử Ngôn cười nói: " Đứa nhỏ vừa ra đời đều như vậy, ngày thứ hai da liền trở lên nhẵn nhụi, anh nhớ lúc em ra đời, cũng giống như này."

Phương Hân Ngữ vươn tay sờ nhẹ xuống gương mặt của hai đứa nhỏ " Cảm giác thật thần kỳ, mấy tiếng trước còn đang ở trong bụng em."

Thấy mí mắt Phương Hân Ngữ dần dần nhắm lại, Phương Tử Ngôn phất tay ý bảo hộ sĩ mang hai đứa nhỏ qua phòng khác, dịu dàng vuốt ve khuôn mặt của em gái.

" An tâm ngủ một giấc, khi tỉnh, lại có thể thấy bảo bảo."

Ngày thứ hai Phương Hân Ngữ thấy cục cưng, quả nhiên không còn có nhiều nếp nhăn nữa, nhịn không được nhéo nhéo gò má của hai đứa nhỏ.

" Cục cưng của mẹ thật đáng yêu, bao lâu mới có thể gọi mẹ đây."

Phương Tử Ngôn không cho cô và cục cưng ở chung quá lâu, liền để bảo mẫu đem hai đứa nhỏ ra ngoài.

" Trong khoảng thời gian này không thể ở chung lâu với cục cưng."

Phương Hân Ngữ bất mãn bĩu môi: " Vì sao vậy, hai đứa nhỏ đều là con của em"

Phương Tử Ngôn xoa bóp khuôn mặt tức giận của em gái " Hai đứa nhỏ với em đều là của anh, em còn ở trong tháng không thể vì chiếu cố trẻ con chơi đùa mà mệt mỏi."

Tất cả đều là lấy cớ, bất quá tâm tư của Phương Tử Ngôn nghĩ muốn độc chiếm em gái mà thôi.

Vào một ngày, Phương Hân Ngữ nhận được một phong bưu kiện, trong đó đều là những tấm hình Thiến Lệ cùng Tương Ngôn Tân chụp chung, một tấm trong đó Thiến Lệ véo mũi Tương Ngôn Tân, làm thành dáng dấp của một con heo, hướng về phía màn ảnh bày ra tư thế thắng lợi. Còn có cả hình hai người dưới bầu trời đầy sao ôm hôn nhau. Phía dưới ảnh chụp có viết một dòng chữ to " Hạnh phúc thật ngọt ngào, cậu có thể mình cũng có thể."

Phương Hân Ngữ cười khúc khích " Thật là..."

Phương Hân Ngữ chụp ảnh của hai đứa nhỏ song sinh đóng phong bì gửi đáp lại, tiêu đề viết: " Có bản lĩnh đến so với mình!"

Kết quả là, hai người bạn tốt ở hai thế giới lưỡng đoan, dùng thời gian cả đời, so bình người nào hạnh phúc nhất...

-------------------------------------- Hoàn ------------------------------------ 

[ Sắc ] Hoàn -  Em Gái Dịu Dàng Và Anh Trai Ma Quỷ - Lưu VânWhere stories live. Discover now