❁ Chương 1 ❁

7.4K 308 3
                                    

Buôn bán nhưng không thành

" Tụi nó như thế nào rồi ? " Tên cao to nhất trong đám lên tiếng. Chắc có lẽ tên này là người cầm đầu ấy nhỉ. Vì ngoại hình hắn so với cái đám lùn lùn, ốm ốm kia là cao to nhất. Hắn hướng người đối diện hỏi han.

" Đã được đưa đến rồi ạ ! Hiện tại đang giam trong hầm. Đại ca có cần đến xem ? " Người này nhìn hắn, nói vài ba câu. Sau đó chờ đợi câu trả lời từ tên kia.

" Tốt, đến xem một chút ! Để biết hôm nay lời hay lỗ chứ. " Nói xong, không đợi người kia trả lời, hắn nhanh nhẹn đi trước. Hắn thực sự quen thuộc với khu vực này nên không cần người khác dẫn đường.

Xuống đến hầm, bên trong không một ánh sáng. Đến khi cửa được mở ra, thì vài tia sáng len lỏi vào, vừa đủ để chíu rọi đám người trong đấy. Bên trong mang những âm thanh khịt khịt mũi như đang khóc lóc hoặc là tiếng sột soạt của những mảnh vải va chạm nhau.

Ra lệnh cho đàn em tiến lại gần cởi bỏ bao chùm đầu ra. Hắn hướng nhìn những con người bị trói đằng kia một lượt. Tầm mắt lướt qua, dừng lại ở thiếu niên gần cuối. Cậu là đang lo sợ nên đầu luôn cúi xuống. Hắn bước đến gần, ra lệnh thiếu niên: " Ngẩng đầu lên ! "

Người trước mặt im lặng, giả vờ như không nghe thấy hắn nói. Tên đàn em kế bên nhìn thấy vậy, tức giận đá cậu một cái, khiến cậu té sang một bên, cánh tay đau đớn nhưng không thể chống dậy được. Những người xung quanh hoảng sợ, trợn mắt nhìn. Tên đàn em tức giận quát: " Còn giả điếc ?! Không nghe đại ca ra lệnh à ? Thằng nhãi này ! ".

" Đủ rồi ! " Tên cao to nói, hắn ngồi xổm xuống bên cậu, dùng tay nắm chặt lấy cằm của cậu, dùng sức kéo cậu quay sang nhìn về phía hắn. Quan sát tỉ mỉ, hắn thừa nhận người trước mặt thật đẹp. Ngũ quan hoàn hảo, đôi mắt to tròn cộng thêm làn nước ngưng động ở khóe mắt càng khiến cậu kiều diễm hơn. Mũi cao, môi nhỏ hồng hào. Mang theo làn da trắng cùng với những vệt đỏ ửng ửng khiến hắn động tâm.

Biện Bạch Hiền bị tên cao to nhìn chằm chằm nên sinh ra cảm giác sợ hãi. Cậu trong lòng cầu nguyện tên này có lòng thương mà buông tha mình. Nhưng ai biết được, hắn không những buông tha mà còn ra lệnh cho đàn em: " Mang cậu ta đến phòng tao ! ".

Tên đàn em kia khó hiểu nhìn hắn, nhưng nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Một mực tiến đến, vác cậu lên vai. Biện Bạch Hiền hoảng sợ, cậu giãy dụa kịch liệt nhưng sức lực tên này không hề yếu kém. Tên đàn em sau khi cùng hắn xem xét một lượt, bàn tính gì đó âm thầm với nhau. Rồi mang cậu ra ngoài, đến một căn phòng.

Căn phòng không sang trọng, cũng không cầu kì. Chỉ duy nhất có một chiếc giường vừa đủ hai người, kế bên là tủ nhỏ. Đồ vật bên trong là những loại hàng giá rẻ ngoài chợ. Tên cao to mở cửa bước vào trong: " Để cậu ta lên giường rồi ra ngoài ! ".

" Vâng ! " Tên đàn em nghe lời, nó mang cậu đến bên giường. Quẳng cậu lên đấy rồi rời đi nhanh gọn lẹ. Biện Bạch Hiền bị quăng xuống, đầu óc có chút choáng váng. Cậu sau khi hồi phục đầu óc thì tên cao to trước mặt đang lõa thể.

ChanBaek | YÊU EM ❤ | HOÀNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ