Nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ nhắn của cô vừa đóng, hai gò má trắng noãn bởi vì kích động mà đỏ lên, có một loại mị lực làm cho người ta không thể chống cự, anh kìm lòng không được, từ từ cúi đầu tới gần đôi môi xinh đẹp mê người của cô……“Nếu như anh muốn làm một người ba ba đủ tư cách, như vậy tôi xin khuyên anh –”

Thu Thủy Tâm dõng dạc nói xong phát hiện bóng đen trước mắt như thế nào càng lúc càng lớn, cô theo bản năng liền lui lại phía sau, nhưng mà một đôi cánh tay gắt gao giữ chặt cô, áp cô vào một khối ngực rộng lớn, mang theo cô nhanh chóng xoay người.

Ngay sau đó, người phía sau lưng dán tại trên tường biến thành cô,“ Anh…… Anh muốn làm gì?” cô phô trương thanh thế mà nói:“ Tôi…… Tôi cảnh cáo anh nga, Tôi…… Tôi là đai đen Không thủ đạo…… Ngô –”

Trời ạ! người đàn ông này đang làm gì vậy?

Cô trợn tròn hai mắt, gắt gao nhìn mình cùng Âu Cánh Thần đang tiến hành khoảng cách tiếp xúc là số không, anh anh anh…… quả nhiên hôn cô?

Đầu lưỡi anh bá đạo tách hai hàm răng của cô ra, đùa cô, hấp thu mật ngọt của cô, hơi thở ấm áp vây quanh cô, hai tay ở sau lưng cô di chuyển, cô muốn đẩy anh, lại phát hiện cả người mình nóng lên, hai chân như nhũn ra, chỉ có thể bám lấy cánh tay anh để tránh làm mình bị ngã xuống đất.

Cô không tự chủ được nhắm mắt lại, cảm giác được anh ta ôm vào trong ngực như vậy thật dễ chịu, anh ta hôn không mạnh không nhẹ, lực đạo vừa đúng khiến cô cảm thấy mình tựa hồ sắp bay đến đỉnh mây.

“Thiếu gia, di động của cậu đặt ở phòng khách vang lên, ách……”

Trung bá trong tay cầm di động của Âu Cánh Thần, xuất hiện từ một đầu khác của hành lang, khi ông nhìn thấy bộ dạng thân thiết của hai người thì trên nét mặt già nua lập tức biến thành màu hồng.

Thu Thủy Tâm cả kinh, từ trong nụ hôn mê say chợt tỉnh táo lại, cô muốn đẩy anh ra, nhưng anh cũng không có động tĩnh gì, một bàn tay cưỡng chế giữ cái ót của cô, trán dựa vào trán cô cúi đầu thở hào hển.

Anh dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng khiêu khích cánh môi sưng của cô,“Bộ dáng của em thực say mê.” Trong mắt hiện lên một chút dục vọng,“Buổi tối tới phòng ngủ của anh.”

“Ai, ai muốn tới phòng ngủ của anh a!” Cô cà lăm .

Âu Cánh Thần giống như muốn trừng phạt cô khẩu thị tâm phi, lại nặng nề hôn cô một lúc, hôn làm cô muốn nói gì cũng không thể nói nên lời.

Trung bá thức thời chậm rãi lui về phía sau, định không dấu vết mau chóng biến mất, nhưng chưa kịp đi đến cầu thang liền bị Âu Cánh Thần gọi lại –“Trung bá, đưa di động cho tôi.”

“…… Vâng.” Ông bước nhanh về phía trước đưa điện thoại di động cho anh, sau đó xoay người nhanh chóng rời đi.

Âu Cánh Thần nhận lấy di động, rồi nói về công việc với khách hàng.

Người đàn ông này rốt cuộc xem cô là cái gì? Thu Thủy Tâm tức giận cũng không được, xấu hổ cũng không xong liền trừng mắt nhìn bóng lưng thon dài của anh,“Âu Cánh Thần, anh là tên hỗn đản vương bát đản……”

Đổi Một Người Vợ HiềnWhere stories live. Discover now