Chap 6
Yul vẫn cầm cánh tay Sica, săm soi vết bầm trên cổ tay cô bé
_Cô chủ còn đau không? Yul xin lỗi, Yul không cố ý làm vậy đâu
Yul xoa xoa cổ tay Sica mà không hay biết Sica đang chăm chú nhìn mình. Và đột nhiên cô bé khóc. Yul ngước lên nhìn
quáng hết cả lên
_Bộ... bộ đau lắm hả. Yul xin lỗi, xin...
Sica nhào đến ôm chầm lấy Yul
_Cô chủ đau lắm à???
*Lắc lắc đầu*
_Sao cô chủ khóc???
*Lắc lắc đầu*
_Cô chủ nín đi
Yul dỗ dành cô bé. Sica dụi dụi khuôn mặt đẫm nước mắt vào ngực Yul. Sau những ngày tháng sống trong cô đơn, đau khổ
đây là lần đầu Sica được một ai đó thật lòng quan tâm. Cô bé cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay ấy, từ con người ấy đang
bao trùm cơ thể cô. Vòng tay ấy giống như vòng tay của mẹ cô hay ôm cô lúc cô còn bé. Thật sự cô đã xem Yul như một
người thân trong gia đình
***********
Ngoài khoảng sân rộng, có một bóng người nhỏ bé đang cầm trên tay vật gì đó lấp lánh, nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, mỉm
cười
_Cái gì dạ, TaeYeon???_ Yul ở đâu thình lình xuất hiện làm Tae giật mình
_Đây là bông tai đó, đẹp không???_Tae xòe bàn tay ra cho Yul xem cái vật nhỏ nhỏ hình ngôi sao
_Đẹp. Của cậu à???
_Không, cái này của một cô bé đánh rơi
_Sao cậu không trả mà diếm làm của riêng thế???
Tae phì cười vì vẻ mặt hết sức ngay ngô của Yul lúc này
_Cậu muốn tôi ngồi lên cổ máy thời gian quay về quá khứ tìm cô bé ấy trả à. Mà nếu chuyện đó xảy ra thì tôi cũng đâu biết
tên và nhà của cô bé ấy đâu
_Thế cậu giữ nó để làm gì???
_Ờ thì... Ủa, mà sao cậu nhiều chuyện quá vậy. Sao không lo vô trong coi cô chủ có gọi gì không, ra đây ngồi tám
_Cô chủ kêu tôi xuống vì cô ấy đang có khách. Cậu kể tới đâu rồi nhỉ??? À à...
_Thôi, cậu vô sửa ống nước trong nhà bếp đi. Nó hư rồi
Tae đẩy Yul vào trong, suýt chút nữa là Tae kể hết bí mật của mình cho Yul nhiều chuyện nghe. Nhìn chiếc bông tai nhỏ, Tae
cười buồn
_Mắt Cười à, cậu đang ở đâu vậy?
Phòng Sica...
_Wa, hôm nay trời nhiều sao lắm nè, Sica
_Nè, cậu có thể leo xuống được không? Té xuống dưới là tớ không chịu trách nhiệm đâu._ Sica kéo Fany vào phòng trước khi