Chương 52: Thỏa hiệp

7K 386 13
                                    

Tại ma giáo xuân tình nhộn nhạo, còn Hàn Vận trở lại kinh thành cũng là uể oải không phấn chấn.

Nguyên nhân là bởi vì ấn đầu hổ kia. Không hề nghĩ đến ấn đầu hổ lại là vật quan trọng đến vậy. Đó là binh phù Thần Quốc , mà Tà Thiên Viêm còn có một thân phận khác, dĩ nhiên là đại tướng quân Thần Quốc .

"Đại thúc, vật này đối với ngươi mà nói không có bất cứ tác dụng nào, giao cho ta đi."

Hai người đã ở đại điện giằng co một hồi lâu, Hàn Vận như trước liều chết không thừa nhận.

"Cái gì binh phù, ta không có."

Hàn Vận kiên trì nói. Biết được ấn này là binh phù thì lại càng không thể giao ra. Cái này là bảo bối có tiền cũng mua không được. Nếu ở hiện đại đem bán đổi một tòa dinh thự cũng không thành vấn đề. Phải biết bảo bối trừ bỏ giá trị vật chất, chính là giá trị lịch sử, mặc kệ triều đại này có tại Trung Quốc cổ đại hay không, giá trị binh phù cũng không chỉ dùng tiền tài có thể cân đo.

"Hàn Vận, ngươi không nên rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt !"

Hiên Viên Hủ đánh mạnh vào mặt bàn làm vang lên một tiếng lớn, khẩu khí dần dần biến lạnh. Có phải hai ngày qua ta đối với người này quá tốt, nên giờ cũng dám cãi lại.

Hàn Vận lui về phía sau hai bước. Đập bàn dằn mặt sao ? Giết ta cũng không cho !

"Ngươi muốn làm cái gì ? Nói cho ta nghe."

Hiên Viên Hủ thấy Hàn Vận chuẩn bị chạy nên quát lên. Thật là muốn bị đánh mà.

"Ta đã nói , ta không có hổ phù !"

Không thể nhả ra, tuyệt đối không buông!

Hiên Viên Hủ lại bị bộ dáng gấp gáp của Hàn Vận làm buồn cười.

Tuy rằng Tà Thiên Viêm là giáo chủ ma giáo, là ma đầu trên giang hồ mỗi người đều muốn tru diệt, nhưng ở trước mặt Hiên Viên Hủ, hắn cũng là tướng quân Thần Quốc, là người nhất ngôn cửu đỉnh.

Ngày đó hắn hướng Tà Thiên Viêm đòi hổ phù, Tà Thiên Viêm chỉ nói hai chữ 'Hàn Vận', hắn liền biết là chuyện gì xảy ra.

Vốn định xuất ra chiêu lừa lấy hổ phù trong tay Hàn Vận, không nghĩ tới đại thúc cứng mềm đều không ăn thua. Nhưng hắn là người nào, nhất cử nhất động Hàn Vận có thể nhìn ra đại thúc rõ ràng chính là có tật giật mình.

"Ngươi là hy vọng ta động khẩu, hay là động thủ đây ?"

Hiên Viên Hủ đứng lên, gắt gao bức bách.

Hàn Vận liên tục lui về phía sau.

"Ta thật sự không có, ta nói dối là thiên lôi đánh xuống."

Đánh thì ta tránh. Cái gọi là làm người lưu một đường ngày sau gặp lại, nói rất tuyệt nhưng không dễ làm. Huống chi trên trời biết có thần tiên hay không.

"Ha ha, một khi đã như vậy, ta cũng không ép ngươi, nếu vật không ở chỗ ngươi, tám phần là chỗ Lam Tuyết, hoặc là bị Tiêu Tương lấy đi, ta tin tưởng bọn hắn sẽ cho ta đáp án."

Giai Nhân Là Trộm [Hoàn]-HunhHn786Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ