PN chính.1

607 27 0
                                    


Tháng bảy ở Tây Ban Nha, với những quần đảo và bãi biển, hắn nhìn ra bốn phía, rỗi khẽ trở mình.

Có thể nói là khí hậu ở biển là khí hậu tốt nhất ở trên đời, cho dù là ở giữa hè, nhiệt độ của nước vẫn được duy trì nên làm cho mọi người ai ai cũng yêu thích.

Khó mà có được bệnh viện cấp cho ngày nghỉ, Giang Nhất Thiên dẫn hắn – bệnh nhân rất quan trọng – Diệp Quảng Nho, đến cái địa phương này.

Hai người cởi áo blu trắng, ngồi ở một sân thượng được trang trí rất phong tình của một quán cà phê , trông về phía biển rộng xa xăm, xinh đẹp

"Vị tiểu thư ở công ty du lịch giới thiệu cũng không có tồi nga, khí hậu quả nhiên tốt lắm."

"Tốt lắm cái rắm!" Diệp Quảng Nho cầm lấy đồ uống, vì tức giận mà làm nghiêng chiếc ly khiến nước trong đó bị tràn ra ngoài, tất cả cũng chỉ làm muốn biểu đạt sự bất mãn của bản thân

Tây Ban Nha, nơi này chính là Tây Ban Nha a! Cái hấp dẫn nam nhân nhất không phải là cái bãi biển chó má, mà chính là gái làng chơi ở đây nhiều như mây, nhiệt tình như hỏa mới đúng. Do đã biết nhiều về những thứ nổi tiếng ở đây, nên hắn đương nhiên nghĩ tới đi shopping . Nhưng cái tên độc tài Giang Nhất Thiên kia, ngay cả một chút ý tứ thương lượng đều không có, lập tức nói như đinh đóng cột.

Đúng là chuyên chế!

Nhận thức cuối cùng của hắn, chính mình tự dưng trở thành một cái phạm nhân không hay ho.

Tuy rằng rất không cao hứng, nhưng Diệp Quảng Nho cũng không dám đối diện Giang Nhất Thiên mà cự tuyệt, trộm đi làng chơi, Giang Nhất Thiên mà nổi giận thì đúng là dọa người mà.

Chính là, rất không cam lòng!

Diệp Quảng Nho ngồi bên cạnh Giang Nhất Thiên, không có chỗ nào để phát giận hắn liền đem tất cả tức giận lên đồ uống, lại không cẩn thận làm thương chính bàn tay của mình. Có một lần, còn làm bộ như không cẩn thận làm rơi đồ uống, khiến cho quần đùi của Giang Nhất Thiên có một nửa bị băng làm ướt.

Hồn nhiên mà không biết nhất cử nhất động của chính mình đang bị Giang Nhất Thiên híp mắt nằm ngửa trên ghế theo dõi, ra vẻ như đang hưởng thụ ngày mùa hè.

Bộ dáng phát giận của Diệp Quảng Nho, cũng giống như con mèo nhỏ đơn giản loạn trảo ở nhà rong chơi.

Đáng yêu cực kì.

Lúc này, bãi cát đang tĩnh lặng bỗng nhiên trở nên xôn xao.

Không biết đã xảy ra cái gì,mà mọi người từ các hướng đều chạy qua nơi đó.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Quảng Nho đang chán đến chết, lập tức mò đứng lên,chạy theo bãi cát mà thăm dò.

Trong đám người ở cách đó không xa truyền đến âm thanh lo lắng, "Có ai là bác sĩ không? Em gái của ta bị ngất xỉu, các ngươi nơi này có ai là bác sĩ?"

Có bệnh nhân?

Giang Nhất Thiên đang lười biếng phơi nắng đột nhiên mở hai trong mắt, từ trên ghế nằm nhảy dựng lên.

Đọa lạc bạch bào ( hoàn )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ