34.

10.2K 1.1K 90
                                    

Kim Dongwoo cúi gằm mặt, không nói nữa. Dường như anh ta đang phải nhớ về rất nhiều chuyện cùng một lúc nên tạm thời còn chưa biết làm thế nào để mở lời, năm phút, mười phút, hoặc lâu hơn thế, anh ta mới thở dài và đưa mắt lên nhìn. Và Dongwoo đã nhận ra mình không còn che giấu được thêm một chút nào nữa.

"Chúng tôi đều biết được bí mật của chủ tịch Choi Yi Han."

"Bí mật gì?"

"Hai năm trước, Lee Minkyung đã vô tình phát hiện được tài liệu về việc sử dụng hàng giả cho công trình nhà máy hóa chất ở Nhật Bản. Sau đó không lâu, cô ấy đã kể cho chúng tôi nghe."

"Chuyện gì xảy ra tiếp theo?"

"Tất cả chúng tôi cho rằng không nên động vào việc này vì nó ảnh hưởng lớn đến VK và GG, trừ Park Sungmin. Anh ấy luôn nói đây là phước trời ban, tuyệt đối không nên phớt lờ, phải tận dụng cơ hội. Ban đầu không ai tán thành cả, nhưng về sau, Minkyung dần bị Sungmin thuyết phục, cô ấy đã dùng áp lực với chủ tịch Park đưa em mình là Lee Minjung vào làm."

"Mọi người trong nhóm đều biết việc đó sao?"

"Đúng vậy." - Dongwoo gật đầu. "Vì tôi và Seokjin không phải nhân viên của VK nên lần đó đã không tiện xen vào."

"Và rồi Park Sungmin, người đầu tiên khởi xướng ra chuyện uy hiếp này, đã bị giết chết."

"Tôi không nghĩ đây là vụ giết người cho đến khi cậu và anh bác sĩ lần trước tìm tôi." - Dongwoo hướng mắt về Jungkook.

"Sau lần đó, các người có tiếp tục uy hiếp hai chủ tịch không?"

"Không, chúng tôi cảm thấy chủ tịch Park và chủ tịch Choi không phải kiểu người dễ dàng bị điều khiển nên dừng việc uy hiếp lại. Nhưng mà..."

Mặt Dongwoo xám xịt, hai hõm má hốc hác và hóp cả lại, anh ta khựng người một lúc lâu rồi lại nói tiếp.

"Năm người chúng tôi quen biết nhau từ khi còn ở trường Đại học, đầu năm nay vì đọc nhiều bài báo mạng nói về những người thành công chỉ trong một đêm nhờ cổ phiếu, chúng tôi đã quyết định thử sức đầu tư vào thị trường chứng khoán với hi vọng kiếm thêm một số tiền. Những thành công nhỏ bé trước mắt đã làm chúng tôi không còn tỉnh táo nữa, và chúng tôi đã trút hết toàn bộ tiền bạc dành dụm suốt hai năm trời trong lần thứ hai không lâu sau đó, kết quả mất hết tất cả."

"Và các người lựa chọn quay lại phương án hai năm trước?"

"Phải. Tôi và Seokjin uy hiếp chủ tịch Choi, còn hai chị em họ Lee phụ trách Park Jung Soo."

"Đến uy hiếp người khác mà cũng lên kế hoạch tỉ mỉ như thế, các người đã nhận được bao nhiêu tiền?" 

"Ở chỗ chủ tịch Choi là 3 triệu won, còn chủ tịch Park là 5 triệu."

***

Tiếng lá khô vang lên lạo xạo, thứ âm thanh duy nhất có thể nghe thấy lúc này chỉ có bấy nhiêu đó. Kim Taehyung mất khoảng mười phút để đi bộ lên con đồi chỉ có cây khô, cỏ dại và một ngôi mộ nằm hướng về phía nội ô thành phố. Cựu viện trưởng NFS, người từng dành trọn niềm tin của mình vào năng lực của Kim Taehyung kể cả khi anh chỉ là một bác sĩ vừa mới vào nghề, đã luôn nói về một ngọn đồi nhỏ cúi xuống thủ đô trong những năm tháng cuối đời ở bệnh viện. Ông mất sau một năm từ chức, vì bệnh. Người nhà làm theo mong muốn của ông và cho dựng bia mộ ở chỗ này. Những khi có thời gian anh đều đến đây, những người thân cận xung quanh đều biết rõ Kim Taehyung rất kính trọng cựu viện trưởng và chứng kiến rất rõ những thay đổi của anh sau cái chết của ông, nhưng cũng chẳng ai nói gì.

|Vkook| Dấu VếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ