Nghe được Thúy Nha nói, Nhạc Đồng Đồng ngẫm lại cũng đúng.
Bình thường nàng đã sớm rời giường, chỉ là hôm nay dậy trễ.
Nhìn tam đồ ăn một nước canh trên bàn chỉ còn lại canh thừa, Nhạc Đồng Đồng sờ sờ cái bụng tròn trịa của mình, liền tính toán đứng dậy đi một chút cho dễ tiêu hóa.
Bằng không, ăn nhiều như thế mà không vận động một chút, về sau bụng toàn mỡ thì làm sao bây giờ! ?
Nghĩ tới đây, Nhạc Đồng Đồng liền lập tức từ trên chỗ ngồi đứng lên, đối với Thúy Nha mở miệng nói.
"Đi, chúng ta ra ngoài đi một chút, cho dễ tiêu hóa."
"Dạ, Thái Hậu nương nương."
. . . . . .
Nguyên bản Nhạc Đồng Đồng chỉ tính toán tùy ý đi một chút cho dễ tiêu hóa, ai biết đi tới đi lui, cư nhiên đi tới bờ ao trong ngự hoa viên.
Nhìn hàng nghìn con cá chép tự do tự tại bơi qua bơi lại trong hồ, Nhạc Đồng Đồng không khỏi nhớ tới khuôn mặt đáng ghét của Dạ Quân Minh!
Nghĩ đến hôm qua Dạ Quân Minh coi thường nàng, còn có lời nói làm cho nàng khó chịu, Nhạc Đồng Đồng ngẫm lại liền sinh khí.
Nàng hôm qua rõ ràng là nhảy xuống hồ cứu Dạ Quân Lăng, thấy hắn hôn mê bất tỉnh liền hô hấp nhân tạo cho hắn, ai biết lại bị Dạ Quân Minh xem nàng thành thủy tính dương hoa, cả nhi tử mình cũng không buông tha!
Dạ Quân Minh chết tiệt!
Hắn là Hoàng đế thì như thế nào! ? Có thể đảo lộn phải trái trắng đen như vậy sao! ?
Càng nghĩ, Nhạc Đồng Đồng càng sinh khí.
Dáng vẻ lông mày dựng ngược kia làm cho Thúy Nha thấy vừa nghi hoặc, vừa sợ hãi.
"Thái Hậu nương nương, người làm sao vậy! ?"
Như thế nào hôm nay Thái Hậu nương nương nhìn cá chép trong hồ nước lại nổi giận đùng đùng! ?
Giống như trong hồ là cừu nhân giết cha của nàng!
Trong lòng Thúy Nha tràn đầy nghi hoặc.
Nhạc Đồng Đồng vừa nghe thấy Thúy Nha lời này, trong đầu đột nhiên linh quang chớp lóe, khóe miệng nhếch lên, liền đối với Thúy Nha mở miệng cười nói.
"Thúy Nha, có nếm qua cá hơn một ngàn lượng chưa! ?"
"A! ? Hơn. . . . . . ngàn lượng! ?"
Nghe được Nhạc Đồng Đồng đột nhiên nói ra, trên mặt Thúy Nha lập tức sửng sốt, lập tức mở miệng nói.
"Thái Hậu nương nương, ngươi là đang nói đùa sao! ? Thân phận nô tỳ hèn mọn, mỗi tháng cũng chỉ có điểm bổng lộc như thế, toàn bộ lại giao cho cha mẹ, như thế nào ăn được cá hơn ngàn lượng!"
Nghe được Thúy Nha nói, trong mắt Nhạc Đồng Đồng không khỏi xẹt qua giảo hoạt chi sắc, mở miệng cười nói.
"Ha ha, như thế hôm nay ngươi liền có có lộc ăn!"
Nghe ra ý tứ trong lời nói của Nhạc Đồng Đồng, da đầu Thúy Nha nhất thời tê rần, hạnh mâu mở lớn, ánh mắt vọng hướng Nhạc Đồng Đồng lại càng không dám tin cùng rung động.
![](https://img.wattpad.com/cover/68501343-288-k196959.jpg)
YOU ARE READING
Manh Hậu Xinh Đẹp, Lãnh Hoàng Khom Lưng
Historical FictionNguồn: sstruyen.com Lụa mỏng trong la trướng, một nữ tử tuyệt sắc đang lui về phía sau từng bước. Một đôi mắt chứa hơi nước đáng thương tội nghiệp tràn đầy phòng bị nhìn nam tử tuấn mỹ trước mắt đang từng bước tới gần. "Ngươi, ngươi muốn làm c...
Chương 101:Cá nướng
Start from the beginning