iii

130 19 0
                                        

người đời thường nói, trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi. câu nói ấy trong một tháng qua đã trở thành chân lý sống động cho mối quan hệ giữa yu jimin và kim minjeong. con đường dài bảy giờ lái xe từ beverly hills đến los altos, tưởng chừng xa xôi cách trở, lại thấm thoát hóa thành một thói quen đưa đón đầy ắp hạnh phúc. chiếc bentley xanh dương sáng bóng, vốn là biểu tượng của sự xa hoa và tham vọng không ngừng nơi yu jimin, giờ đây đã trở thành một cầu nối kỳ diệu, một không gian riêng tư được bao bọc bởi lớp kính sang trọng, nơi hai tâm hồn có thể cởi mở, chia sẻ những suy nghĩ vụn vặt và cả những giấc mơ thầm kín cùng nhau. mối liên kết vô hình nhưng mạnh mẽ đã biến họ từ những người xa lạ, thậm chí từng có hiểu lầm sâu sắc trở nên gắn bó với nhau hơn bao giờ hết.

một tháng trôi qua, tựa như một giấc mơ đẹp đẽ. những hiểu lầm không đáng có tại công trường kiến trúc đã tan biến vào dĩ vãng, nhường chỗ cho sự thấu hiểu và cảm thông. sự cố say xỉn tại quán bar đêm ấy giờ chỉ còn là một kỷ niệm hài hước được nhắc lại, điểm tô thêm những nụ cười ấm áp. định mệnh dường như đã sắp đặt để hai người con gái trở nên thân thiết hơn, từng chút một, từng khoảnh khắc nhỏ nhặt. bằng chứng là những lần yu jimin với bộ suit chỉnh tề và phong thái chuyên nghiệp, tự nguyện cắp sách đến trường cùng kim minjeong. cô kiến trúc sư lặng lẽ ngồi ở một góc lớp học, đôi khi chỉ đơn giản là đọc sách hoặc làm việc trên laptop, nhưng ánh mắt lại vô thức dõi theo bóng dáng của cô nàng bé tuổi hơn. hay những lần cô kiên nhẫn chờ đợi bên ngoài phòng tập, lắng nghe tiếng đàn guitar jazz phóng khoáng vọng ra từ bên trong, cảm nhận từng nốt nhạc như đang chạm vào sâu thẳm tâm hồn mình. và rồi, là những đêm minjeong ngủ lại căn hộ cao cấp nhưng lạnh lẽo neo người của kiến trúc sư yu, để tiện cho việc hoàn thành đồ án tốt nghiệp. sự hiện diện của nàng nhiếp ảnh gia trẻ đã biến không gian ấy trở nên ấm cúng, tiếng lật trang sách xào xạc, tiếng gõ bàn phím lách cách, và đôi khi là tiếng cười khúc khích nho nhỏ của cả hai giữa màn đêm tĩnh mịch.

thời gian trôi đi nhanh chóng, mang theo cả tâm trạng háo hức cùng áp lực. chỉ còn vài ngày nữa, công trình mang nhiều tâm huyết của yu jimin sẽ chính thức được khởi công, đánh dấu cột mốc quan trọng trong sự nghiệp rực rỡ của cô. đây không chỉ là một dự án, mà còn là lời khẳng định đanh thép cho tài năng và vị thế của kiến trúc sư yu trong giới kiến trúc khắc nghiệt này. cùng lúc đó, dự án tốt nghiệp của minjeong cũng đang dần bước vào giai đoạn nước rút, đòi hỏi nàng phải tập trung thật cao độ, dồn hết tâm sức vào từng khung hình, từng câu chuyện mà ống kính ghi lại. trong giai đoạn đầy thử thách này, yu jimin đã đóng góp một vai trò lớn lao, trở thành cố vấn học tập đắc lực của nàng. cùng với sự hiểu biết sâu rộng về kiến trúc và quy hoạch đô thị, cô đã giúp minjeong hiểu rõ hơn về cấu trúc, lịch sử và ý nghĩa của những công trình tại beverly hills, nơi minjeong đang thực hiện dự án ảnh tài liệu của mình. những buổi thảo luận chuyên sâu, những chuyến đi thực tế cùng nhau đã không chỉ củng cố thêm kiến thức cho minjeong mà còn giúp cả hai khám phá thêm nhiều hơn những khía cạnh mới mẻ ở đối phương, những góc khuất mà trước đây họ chưa từng được biết đến.

.
.

như thường lệ, yu jimin xuất hiện trước cổng trường để đón kim minjeong. chiếc siêu xe bóng loáng lướt êm qua cánh cổng, thu hút mọi ánh nhìn khi tiến vào khuôn viên, ánh hoàng hôn đã bắt đầu sơn lên những sắc cam đỏ rực rỡ để điểm tô lên bầu trời los angeles. tia chiều tà len qua những nhánh cây khô khẳng khiu, nhuộm vàng cả con đường nhỏ dẫn vào thư viện, tạo nên một khung cảnh trữ tình, như một thước phim quay chậm đầy lãng mạn. khoảng trời cuối ngày vẽ nên đường chân trời với những mảng màu chuyển dần từ vàng nhạt sang hồng tím, khiến không gian vốn dĩ năng động của trường đại học lại trở nên thơ mộng đến lạ thường, như thể thời gian đang trôi chậm lại chỉ để tôn vinh khoảnh khắc giao thoa ấy. cô bước xuống xe, hít một hơi thật sâu mùi lá khô và không khí se lạnh cuối ngày. ánh mắt cô kiến trúc sư tìm kiếm bóng dáng quen thuộc của minjeong giữa dòng người thưa thớt. cô gọi cho nàng, nhưng không thấy nàng hồi đáp, chỉ có tiếng gió khẽ lay động tán lá và tiếng chim hót líu lo đáp lại, như một bản nhạc nền dịu êm cho tâm hồn đang xao động. jimin quyết định chủ động bắt chuyện với một sinh viên mà cô ngẫu nhiên "túm được" trên sân trường, chàng trai với mái tóc xoăn và chiếc ba lô nặng trĩu, để hỏi về lối đi đến thư viện.

jiminjeong || 잠든 사랑Where stories live. Discover now