ii

140 20 2
                                        

tửu lượng của yu jimin chưa bao giờ là điểm mạnh của cô ấy. sau ba chai bia, dù đã cố gắng kiềm chế, thế giới xung quanh cô kiến trúc sư trẻ vẫn bắt đầu quay cuồng dữ dội. những ánh đèn neon rực rỡ từ các biển hiệu quảng cáo và các quán bar lân cận bắt đầu nhòe đi, dần biến thành những vệt sáng dài vô định, vẽ nên một bức tranh nguệch ngoạc trong tầm mắt. nỗi buồn bã vẫn bám riết lấy tâm trí, trộn lẫn với men say khiến đầu óc yu jimin cuộn tròn trong muôn vàn suy nghĩ. sự bứt rứt về thái độ ban sáng và sự tự vấn về tham vọng, tất cả cứ thế xoáy sâu tạo thành một đống hổ lốn chuẩn bị được phun trào từ miệng kiến trúc sư yu, khiến dạ dày cô quặn thắt từng cơn.

yu jimin loạng choạng đứng dậy, cảm giác mặt đất dưới chân đã không còn vững chãi. mỗi bước đi đều như một thử thách, cơ thể cô nặng trĩu, đầu óc thì quay vòng. lối ra khỏi quán khá tối và chật hẹp, bóng người lờ mờ di chuyển qua lại như những ảo ảnh trong màn đêm. anh chàng ngồi ở bàn bên cạnh từ lúc nào đã tiến đến, giọng điệu tỏ vẻ quan tâm.

- trông cô không được ổn lắm đâu. để tôi đưa cô về.

trong trạng thái mơ hồ, yu jimin vô thức gật đầu. chàng thanh niên nở một nụ cười khó hiểu, hắn ta lướt nhanh qua chiếc đồng hồ lấp lánh trên tay cô và những món trang sức trên chiếc xe hơi đậu bên ngoài cửa mà hắn đã tăm tia được từ lúc kiến trúc sư yu mới đến đây. một cảm giác ớn lạnh thoáng qua trong tâm trí, nhưng hơi men quá nặng để cô có thể nhận thức rõ ràng được mọi chuyện sắp diễn ra.

khi cả hai bước ra khỏi quán, bóng tối bao trùm lối đi nhỏ khiến tầm nhìn càng thêm hạn chế. không khí ẩm ướt của màn đêm bao bọc lấy làn da, nhưng không thể xoa dịu cơn buồn nôn đang dâng trào trong cổ họng cô. một bóng người khác cũng đang bước ra từ phía đối diện, và trong khoảnh khắc va chạm không lường trước, yu jimin, vì quá khó chịu với cái bụng đang sục sôi, đã không thể kìm nén. một dòng chất lỏng nóng hổi trào ra khỏi miệng, vương vãi lên người cô gái lạ mặt kia. mùi bia và thức ăn chưa kịp tiêu hóa lan tỏa trong không khí, càng khiến tình huống trở nên tồi tệ hơn, một sự nhục nhã khó tả ập đến ngay cả trong cơn say.

- ôi.. tôi xin lỗi..

jimin thều thào, giọng nói yếu ớt. cảm giác mệt mỏi cùng cực ập đến khiến cô chỉ muốn nằm sõng soài ra mặt đất, mặc kệ mọi thứ xung quanh.

cô gái bị nôn trớ lên người chính là kim minjeong. phản ứng của nhiếp ảnh gia kim thoáng chút kinh ngạc, rồi nhanh chóng chuyển sang vẻ lo lắng khi nhìn thấy tình trạng đáng báo động của kiến trúc sư yu. ánh mắt minjeong không dừng lại ở cô mà liếc nhanh sang anh chàng đi cùng. một cái nhíu mày tinh tế hiện rõ trên gương mặt minjeong khi nàng nhận ra vẻ mặt gian xảo của hắn. thấy tình hình không ổn, hắn liền có ý định bế xốc cô lên và bỏ chạy ra xe. anh ta chắc mẩm đây là cơ hội tốt để thực hiện được ý đồ xấu. nhưng may mắn thay, một bàn tay nhanh nhẹn đã kịp thời ngăn lại. minjeong, vốn đã nhận ra được ý đồ bất chính của hắn từ lúc hắn lảng vảng gần chiếc bentley sang trọng của jimin, đã đi theo để xem xét tình hình. trực giác của một người thường xuyên rong ruổi trên mọi nẻo đường đã mách bảo nàng có điều gì đó sắp xảy ra, chỉ không ngờ được tình huống tiếp theo nàng sẽ bị "vòi rồng" tấn công.

jiminjeong || 잠든 사랑Où les histoires vivent. Découvrez maintenant