em biết mình vẫn còn thích hắn, và khi sự việc kinh khủng kia xảy ra thêm một lần nữa, nó giống như đang nhắc nhở em rằng wooin là một kẻ tồi tệ như thế nào, cũng giống như đang nhắc nhở rằng em không được phép quên đi những gì hắn từng làm. nhưng nó lại phản tác dụng, vì kể cả khi em nhận ra hắn thực sự đã làm những hành động khốn nạn đó, thì thứ tình cảm rối ren này vẫn không hề biến mất mà thậm chí còn trở nên nặng lòng hơn.

vậy nên em đã không né tránh khi wooin ôm lấy mình, cũng không nhịn được mà vòng tay giữ chặt lấy hắn, và buổi tối ngày hôm nay cũng tạo ra một lý do chính đáng để wooin lại có thể tiếp tục bước vào cuộc sống của em.

nằm xuống giường và thậm chí còn chưa kịp hoàn hồn lại sau mọi chuyện, em nhớ lại từng chút từng chút một và cố gắng tìm cho ra lý do vì sao mà bản thân lại xui xẻo đến mức bị hai gã đàn ông khốn nạn đó nhắm tới. em nhớ mình đã nghe thấy bọn họ nhắc đến wooin, cũng nhớ rõ trước đây mình đã từng gặp bọn họ, có vẻ như hai tên này thường xuyên cắm mặt ở quán bar nên mới có thể nhớ mặt em đươc như thế, vì wooin cũng thường hay đưa em tới đó để cho em uống thử vài loại rượu nhẹ hồi em và hắn còn quen nhau. mọi chuyện khi nãy quá đáng sợ, cảm giác túng quẫn đầy bất lực khi biết bản thân bị dồn đến đường cùng và không có nơi nào để chạy đã đủ để khiến em nghẹt thở, vậy nên em nào có tâm trí để nghe bọn họ nói những gì, thế nhưng em nhận ra rằng mình hoàn toàn có thể nhớ từng câu từ bẩn thỉu một mà hai kẻ đó đã thốt ra.

họ nói rằng em đã bị wooin bỏ rơi, còn muốn "chơi" em để xem thử gu của wooin là như thế nào, và phải thừa nhận, chúng khiến em đau đấy.

màn hiện điện thoại hắt lên ánh sáng chói mắt, âm thanh thông báo có tin nhắn khẽ vang lên trong không gian im ắng, em vươn tay túm lấy điện thoại để bên cạnh rồi hơi nheo mắt lại, khung chat bị bỏ trống đã lâu nay lại xuất hiện tin nhắn mới.

"em ổn chứ ?"

em biết bản thân không phải là một người giỏi che giấu, nhưng từ việc wooin thường xuyên xuất hiện trở lại trong cuộc sống của em một cách lén lút hèn mọn và chỉ biết theo dõi từ xa, cộng với sự có mặt của hắn tối nay thì em cũng không ngu ngốc đến mức không nhận ra cảm xúc của hắn đối với mình, và em biết wooin cũng đủ thông minh để nhận ra cảm xúc của em đối với hắn sau chuyện vừa rồi. đời nào lại có chuyện em chấp nhận để cho một người mình căm ghét hay thù hận ôm lấy mà không hề đẩy ra, và cũng sẽ không bao giờ có chuyện em ôm người khiến mình cảm thấy ghê tởm.

bọn họ đều thua trong cuộc chiến tình cảm, bởi vì cả hai đều không thể buông bỏ đối phương.

"ừm."

---

mối quan hệ giữa em và wooin đang bắt đầu đi về đúng hướng sau khi chệch khỏi quỹ đạo một thời gian dài, mặc dù bọn họ không gặp nhau, tất cả những gì có thể chứng minh cho việc cả hai còn liên quan đến nhau chính là những tin nhắn qua lại được gửi tới gửi đi, và tất nhiên wooin phải là người chủ động. việc em cho hắn mặt mũi và đôi khi có trả lời lại đã là một đặc ân, vậy nên wooin không dám đòi hỏi gì hơn vì đây đã vượt qua cả những gì hắn mong chờ.

|wooin × reader| exceptionWhere stories live. Discover now