Chương 19. Nguyên nhân

100 13 2
                                    


(Chương này gõ trong giờ làm, chưa kịp beta, có gì quay lại sửa sau nha mn)

Mọi người rời khỏi nhà thi đấu, fans bên ngoài và phóng viên đã ầm ĩ nhào đến, ống kính máy quay ngắn dài chĩa thẳng bọn họ, các ký giả thi nhau giơ microphone trước mặt bắt đầu đặt câu hỏi.

"Xin hỏi anh cảm thấy hôm nay chiến đội mình phát huy thế nào?"

"Ngày thi đấu đầu tiên STV xếp thứ 9, anh có ý kiến gì với thứ hạng này không?"

"Có phải chiến đội STV đã xuống dốc?"

Lâm Hải Xuyên nghe thấy mấy mấy vấn đề này, trừng mắt lườm phóng viên đặt câu hỏi kia, đỏ mắt, môi khẽ giật như muốn nói gì, nhưng đã bị Hoa Đình kéo đi.

Hoa Đình dùng ưu thế thể chất hơn người chen đám phóng viên rẽ một lối đi cho các thành viên chiến đội, chặn hết ổng kính bên ký giả: "Nhường đường chút nhường đường chút, hiện chúng tôi không nhận phỏng vấn."Liên Thịnh bị chen lấn giữa biển người, lặng lẽ dựng cổ áo lên.

Lúc này có một microphone trong đám người đột nhiên dí sát mặt anh:

"Xin hỏi có phải cú headshot ở trận đầu tiên của anh là ăn may không?"

"Lần này STV chỉ xếp thứ 9, anh có cảm thấy do mình làm tạ kéo chân chiến đội không?""Anh cảm thấy anh có thể thay thế Triệu Diệu, giúp STV ổn định ở vị trí top 3 không?"

Liên Thịnh bị công kích liên tục có hơi bối rối.Không phải trước đây chưa từng gặp trường hợp như vậy, chỉ là trước thì luôn được hỏi mấy vấn đề như "Lần này đoạt giải quán quân có vui không?" "Có cảm xúc gì khi đoạt cúp." "Nghe nói có tuyển thủ không phục khi anh giành MVP, anh có ý kiến gì không."

Nhưng lần này lại là... bị hỏi có phải làm tạ cho chiến đội không.Liên Thịnh chỉ biết gặng cười.Trong lòng thầm tự giễu: "Cũng thật là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây."

Hoa Đình và Tiền Nham đi trước cố gắng tách phóng viên ra mở một con đường cho nhóm Phương Thành Tự đang không lo nổi cho mình.

Liên Thịnh kéo vành mũ xuống, tránh microphone không ngừng đưa tới, rảo bước không hé nửa lời.

Hiện trường đông người, đám chó săn lại chỉ sợ thiên hạ chưa loạn, con đường vừa mở ra lại sắp không trụ nổi nữa.Phương Thành Tự chen ra khỏi đám người, tới bên cạnh kéo tay áo Liên Thịnh.

Vào lúc đường cùng hết cách xoay xở, sau lưng bỗng vang lên giọng nói tràn đầy vẻ khó tin: "Tôi... Tôi tàng hình rồi à? Sao tôi không có lấy một cuộc phỏng vấn vậy?"

Mọi người quay đầu lại, phát hiện ra Tề Toàn đang khoanh tay đứng trước cánh cửa trống trải, trừng mắt, vẻ mặt hoang mang bàng hoàng, không thể tin nổi.

Các ký giả phản ứng lại, cân nhắc thiệt hơn một lát, bèn quyết đoán bỏ lại STV, dồn dập kéo nhau qua chỗ Tề Toàn nịnh nọt.Cuối cùng Liên Thịnh cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Anh giật giật cánh tay, nhung không thể nhúc nhích nổi, vừa cúi đầu nhìn bèn phát hiện tay áo bị ai đó nắm chặt. Liên Thịnh kinh ngạc ngẩng đầu, trông thấy Phương Thành Tự đứng bên cạnh, dường như đang rất căng thẳng, môi cũng mím chặt thành một đường thẳng, lòng bàn tay nắm chặt lấy tay áo Liên Thịnh.

[ĐM - PUBG] MỖI NGÀY ĐẠI THẦN ĐỀU LO BỊ LỘ CLONEDonde viven las historias. Descúbrelo ahora