Chương 12

243 29 3
                                    

Trở về 2 tiếng trước. Chimon đang tính gọi Santa vào chuộc mình.

"Chỉ cho cậu 10 phút, đủ không?"

"Đủ."

Cậu đã nghe rõ chưa Santa, mau mang tiền đến đây chuộc tôi đi. Chimon vẫn mang hi vọng tin vào khả năng làm việc của tên thực tập sinh. Nào hay biết cậu ta lại bỏ mặc mình mà ngủ một cách ngon lành ngoài xe.

Thời gian là thứ càng níu kéo sẽ càng trôi nhanh. Thoáng đó đã qua 10 phút giao hẹn, tên kia quay trở vào cùng hai tên đàn em đi sau. Nhướng đôi mày nhếch mép cười.

"Thế nào rồi cậu nhóc, đã chuẩn bị đủ tiền chưa?"

Sự tự tin ngày thường theo thời gian vẫy tay chào tạm biệt rồi. Bỏ lại nỗi lo lắng bủa vây, Chimon chớp chớp mắt hạ giọng năn nỉ.

"Cho tôi thêm 3 phút nữa nhé."

"Được thôi" biết người kia thế nào cũng lọt vào tay mình, nên tên kia ngồi xuống đối diện. Khoan thai tay rót tách trà đưa lên miệng nhấm nháp từng chút.
Mọi chuyện đến nước này đã đi quá xa với kế hoạch ban đầu, anh lấy điện thoại định tự mình trực tiếp báo cảnh sát nhưng chưa kịp quay số thì bị tên đàn em chộp lấy. Hắn ta nghiêng đầu mỉm cười thật đáng ghét.

"Đã qua 3 phút rồi nhóc."

"Nhưng mà...." trả điện thoại lại đây

"Nhưng nhị ... gì chứ! Bây giờ thì đi theo tôi gặp ngài Sukhumpantanasan."

"Khoan đã, gặp để làm gì?"

"Ngài Sukhumpantanasan sẽ là người chốt hợp đồng chính với cậu."

Biểu cảm thờ ơ, nhìn lại đồng hồ sắp đến giờ giao hẹn. Nếu còn dây dưa thật không tốt cho lắm, bèn hất mặt về phía hai người đứng im lặng nãy giờ. Hiểu ý đại ca, họ gật đầu tuân lệnh.
Chimon quan sát không thiếu một hành động nào, và tất cả đều được thu vào chiếc camera nhỏ trên kính. Nhưng liệu anh còn con đường thoát thân để đưa thông báo lên trang chủ ngân hàng vào ngày mai hay không vẫn còn là ẩn số. Anh đảo mắt vài vòng tìm lý do kéo dài thời gian.

"Tôi.. tôi muốn đi vệ sinh."

Quanh căn phòng lớn bây giờ đột ngột tràn ngập hương tin tức tố Alpha do hai người kia phóng ra. Vì tên kia là Beta nên hoàn toàn không ảnh hưởng gì. Ngược lại là anh đã loạng choạng tay đỡ trán, đầu óc choáng váng ngã khuỵu xuống chiếc ghế gỗ ban đầu.

Cứ như thế đến khi anh mất hoàn toàn khả năng chống cự, chân tay mềm yếu thì họ thu tất cả tin tức tố Alpha lại. Bế người đi lên tầng trên và đặt vào căn phòng khá sạch sẽ, tiện nghi rồi rời đi ngay sau đó.
Anh nằm im bất động hơi thở thoi thóp, tâm tư hoảng loạn. Bây giờ bản thân đã hiểu tại sao họ chỉ nhận tư vấn cho Omega thôi, vì Omega dễ dàng khống chế sẽ ngoan ngoãn nằm đợi như anh hiện giờ.. thật quá mất mặt.

Càng nghĩ càng khó chịu nếu an toàn trở về mình sẽ xử đẹp thằng nhóc này, dám lơ là trong lúc làm việc.

Tiếng động nhỏ, cánh mở ra rồi đóng lại. Căn phòng xa hoa liền xuất hiện một kẻ trong bộ vest đen bảnh bao. Mái tóc rủ rượi toát ra vẻ lãng tử, mỉm cười quan sát người nằm bất động trên giường. Tiến thêm đôi bước lại gần, ánh mắt 3 phần lơ đãng 7 phần cuốn hút. Ngón cái vuốt ve đôi môi người kia.

Anh cũng từ từ mở đôi mi, não chưa kịp hoạt động thì cảm nhận hương tin tức tố Alpha dịu dàng quây lấy an ủi. Bên tai vang lên một giọng nói trầm ấm.

"Tên kia nói đúng, em thật sự rất đẹp!"

Trong đôi mắt to tròn đọng một màn nước mỏng, Chimon khẽ khép mắt giọt lệ theo đó trào ra ngoài. Người nọ bối rối không biết vì sao thấy anh khóc trong lòng liền bức rức chẳng yên. Vội gỡ cặp kính ngụy trang để lên bàn, tay lau đi giọt lệ vương trên mi. Thật xui xẻo khi vô tình camera xoay vào vách tường nên hình ảnh thu vào chỉ một mảng đen chập chờn.

Điều khiến anh ta sững sờ hơn là Chimon hai tay choàng qua cổ, dùng sức lực yếu ớt ôm về phía mình. Giọng nói thều thào lại tràn đầy hi vọng.

"Perth Tanapon, là em đúng không?"

Im lặng một hồi lâu chưa có ai trả lời, tay vẫn ôm người kia anh mếu máo nói tiếp.

"Sao em không đến sớm hơn? anh thật sự rất sợ."

"Em quen Perth Tanapon Sukhumpantanasan sao?"

Anh liền gật đầu như giã tỏi, giọt lệ nối tiếp giọt lệ trào ra.

Người đến là Ming Racha Sukhumpantanasan - anh trai của Perth, từ năm 15 tuổi tính tình khá xốc nổi nên đã tham gia băng nhóm giang hồ. Rồi từ từ có chỗ đứng, có địa vị trong giới. Vì suy nghĩ và hướng đi khác người nên bị từ mặt. Gia đình coi như chỉ có một đứa con trai duy nhất là Perth. Nói đi thì phải nói lại tuy quan hệ cha con của hai người khá khắc nghiệt nhưng quan hệ anh em với Perth trái ngược hoàn toàn.

Giữa anh em họ có ngoại hình giống nhau đến tám, chín phần. Nên trong ánh đèn vàng mờ ảo cộng với tâm tư hoảng sợ Chimon đã nhìn nhầm thành Perth.

"Em là gì của Perth?"

"Chẳng phải em đang theo đuổi anh sao? Đừng theo đuổi nữa hãy yêu nhau luôn đi, Perth."

Tình yêu sẽ đến lúc ta chẳng ngờ đến, nhưng mấy ai đủ nhận thức để biết đó là yêu hay đơn giản chỉ là cảm mến. Vì sợ bị lừa dối lần nữa nên anh đôi lần từ chối. Nhưng ngay lúc anh lo sợ nhất, lúc anh cần điểm tựa nhất nhân ảnh hắn xuất hiện, còn phóng ra tin tức tố an ủi. Khiến Chimon mủi lòng liền mở cửa lòng mình, lấy quả tim mỏng manh có vài vết xước trao tặng người kia.

Chợt hiểu ra một phần vấn đề, Ming khẽ cười gỡ tay anh ra ngồi ngay thẳng bên cạnh vỗ vỗ vai nói.

"Những câu này em nên nói trực tiếp với nó thì hơn."

YÊU EM TỚI CÙNG TRỜI CUỐI ĐẤT -PERTHCHIMON- (ABO)Where stories live. Discover now