Ngoại Truyện 16

87 3 0
                                    

"Chào sếp! Ngồi máy bay lâu vậy, đã vất vả cho sếp rồi!"

Vừa ra cửa đã thấy người đàn ông mặc vest, đầu chải chuốt bóng lưỡng, bộ dáng nịnh nọt chủ, Quan Thư Quân không thèm để ý đến, chỉ nghiêng người, người đàn ông kia vội vàng đi đến trước mặt Thu Kỳ: "Chào cô, cô đưa vali cho tôi đi."

Thu Kỳ đảo mắt nhìn một vòng, nhìn chiếc xe sang trọng trước mặt có chút chướng mắt, người đàn ông kia tiếp tục nói: "Cô mau lên xe đi, lên xe đi, vali đưa cho tôi để tôi bỏ vào cốp."

Mở cửa lên xe, nội thất bên trong xe khiến Thu Kỳ giật mình, đúng là cái gì cũng có, Quan Thư Quân tuỳ tay mở tủ lạnh mini trên xe lấy một chai đồ uống đưa tới trước mặt Thu Kỳ: "Uống nước."

Thu Kỳ do dự tiếp nhận đồ uống: "Cảm ơn."

Hai người ngồi yên ổn, người đón cũng vội vàng lên xe, vừa lên đã ngồi đối diện Quan Thư Quân: "Cô chủ, đã sắp xếp khách sạn xong hết, đến khách sạn cô dùng bữa trước hay là nghỉ ngơi trước?"

Quan Thư Quân không trực tiếp trả lời mà nghiêng đầu nhìn Thu Kỳ: "Có đói bụng không?"

Thu Kỳ vốn chướng mắt người này, thản nhiên nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, lạnh lùng trả lời: "Tôi cần nghỉ ngơi."

Quan Thư Quân hiểu rõ gật đầu: "Lát nữa đến nơi thì làm thủ tục nhận phòng cho cô ấy, còn tôi thì dùng bữa trước."

"Vâng, sếp."

"Tôi thấy anh còn có chuyện muốn nói lại thôi, có gì thì nói đi, đừng cứ ấp úng như thế."

"Nếu cô không hỏi chuyện công ty, chúng tôi tưởng đâu cô đã quên đám người chúng tôi rồi!"

Thu Kỳ nhướng mày, nghĩ thầm trong lòng hoá ra Quan Thư Quân còn có công ty ở đây, Quan Thư Quân lắc đầu: "Tôi đến đây để du lịch, không nói chuyện công việc."

"Nhưng mà... bên công ty đã chuẩn bị đầy đủ báo cáo để mở họp...."

Quan Thư Quân mất kiên nhẫn, cắt ngang lời anh ta: "Tôi nói rồi đừng nhắc đến chuyện công việc, đừng để tôi nói lần thứ hai. Quay về nói với bọn họ, nên quản lý như thế nào thì quản lý, định kỳ gửi báo cáo đến tổng công ty, đến cuối năm thì cứ như mấy năm trước về báo cáo một lần, nếu tài chính không có vấn đề thì đừng đến tìm tôi, Quan Thị không phải chỉ có một mình tôi điều hành."

"Dạ... vâng, sếp."

Đối với cảnh sắc ở nơi xứ lạ, Thu Kỳ rất hứng thú, hầu hết cô đều nhìn ra bên ngoài để ngắm phong cảnh, Quan Thư Quân cầm điện thoại trong tay lướt lướt với vẻ buồn chán: "Này, tới nông trại rồi, cô định làm gì?"

"Liên quan gì đến cô?"

"Cô chỉ mang theo một cái vali, quần áo chắc cũng chỉ có mấy bộ, nếu đã đến đây rồi, vẫn nên dùng đồ quản gia chuẩn bị đầy đủ rồi đi."

"Đây là chuyện của tôi, không cần cô nhọc lòng."

"Thu Kỳ, tôi biết đối với cô, tôi nói gì cũng sai, làm gì cũng không đúng, tôi cũng chẳng phải là người tốt, nhưng giờ tôi đến, mặt dày bám theo cô là vì cái gì chứ? Đơn giản, cô chính ý niệm mà chị tôi để lại ở thế giới này, còn việc duy nhất tôi có thể đền bù chính là ở dưới mí mắt tôi, cô được an toàn."

[BHTT][EDIT][HOÀN] TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN PHẦN IIWhere stories live. Discover now