17.HẬU QUẢ CỦA VIỆC ĐÒI QUÀ

Start from the beginning
                                    

- Em giúp chị.

- Thôi, em ra ngoài đi, chị làm một loáng là xong.

Thùy Trang còn định tiến tới giúp thì nghe tiếng chuông cửa, nàng vội vội vàng vàng chạy ra mở. Là một ông già tầm 70 tuổi, râu tóc bạc phơ, đeo đôi kính đen.

- Con chào ông, ông tìm ai ạ ?

- Ưm, con dâu nhà Diệp đây sao ? Xinh đấy, ba mẹ chồng con đâu, ta là thầy Trần. - Ông thầy nhìn nàng từ đầu đến chân rồi nói, mặc dù buổi lễ cưới đã thấy nàng, nhưng không ngờ bên ngoài lại xinh đẹp như vậy.

Thùy Trang cũng đã có nghe sơ qua về ông thầy này, chính là ông thầy nói cưới vợ cho Diệp Lâm Anh thì mới mau khỏi bệnh, nàng bẽn lẽn :

- Dạ, mời thầy vào trong nhà, có chồng con trong đó.

Ông thầy đi vào trong, gặp Diệp Lâm Anh đang đứng trong bếp liền cười cười, quả nhiên sắc mặt của nó đã ổn hơn. Ông thầy Trần thở phào nhẹ nhõm. Diệp Lâm Anh hồi đó giờ mặt mày đều tái méc, tính tình cọc cằn, hay la hét là vì Diệp Lâm Anh mặc cảm, nếu có người bên cạnh chăm sóc, quan tâm cô thì cô sẽ mau hồi phục hơn.

- Thầy Trần, chào thầy. Trang ơi, vào xem nồi canh giúp chị với. - Diệp Lâm Anh ngó ra nhìn thấy thầy Trần liền rửa tay đi ra ngoài, ngồi tiếp chuyện với ông.

- Ba mẹ con đâu ?

- Ba mẹ con về nhà thăm bà con, chắc nửa tháng nữa mới về.

Cô rót một li trà chìa ra cho ông.

- Dạo này ta thấy con khỏe hơn rồi, tranh thủ giờ nào nắng còn tốt thì ra hứng nắng một chút. Rồi bốc thuốc uống chưa ? - Ông thầy từ lúc Diệp Lâm Anh từ nhỏ đã thương yêu cô, thấy cô bệnh tật thì càng thương hơn, nhưng nó từ nhỏ đã không muốn tiếp xúc với ai. Mỗi lần ông đến nó đều trốn biệt trên lầu.

- Dạ, vợ con bốc rồi, hôm nay sẽ bắt đầu uống. - Mắt cô ánh lên tia vui vẻ khi nhắc tới vợ.

- Ừ, giỏi, à, còn chuyện này. Hai đứa, mau chóng có con đi.

Thùy Trang trong bếp đang xem nồi canh, nghe nói liền muốn cắn lưỡi một cái hết sức. Chuyện vợ chồng còn chưadiễn ra, con ở đâu ra ? Nhưng cũng nghe ngóng xem họ nói cái gì ?

- Ta đã xem một quẻ rồi, có con rồi nhà này sẽ ăn nên làm ra hơn nữa, sức khỏe của con sẽ càng tốt hơn. Thôi, ta về. Bao giờ ba mẹ về thì ta tới chơi.

- Ưm....dạ....con biết rồi. - Cô gật đầu, nghe tới chuyện con cái, cũng hơi ngại ngại.

Buổi ăn sáng diễn ra trong không gian ngượng ngùng của hai vợ chồng. Không ai đề cập tới vấn đề này nữa.

***

Thùy Trang cũng đã nghĩ tới vấn đề này rồi, đã đồng ý lấy người ta, thì chuyện vợ chồng đương nhiên sẽ phải xảy ra, không thể từ chối được. Vả lại tim nàng 8 phần cũng đã chấp nhận người ta rồi.

Buổi tối, Diệp Lâm Anh ra ngoài mua một cái bánh kem để mừng 8/3 cho vợ, mua thêm vài món, vài bịch trái cây để chuẩn bị cho một buổi cơm thân mật có nến, một chút rượu vô cùng đầmấm của hai vợ chồng. Đến khi ăn xong, trong khi Thùy Trang rửa chén thì Diệp Lâm Anh đứng bên cạnh úp chén, nụ cười chưa bao giờ biến mất trên mặt của hai người.

Thùy Trang tỉ mỉ lau tay cho mình và cho chồng, sau đó nhắm hướng lầu mà đi, nhưng chưa kịp bước lên lầu thì nhớ một việc.

- Ờ em quên, quà 8/3 em đâu ? - Nàng nhìn cô, đòi quà. Dù gì người ta cũng là con gái mà, sao không tặng quà gì hết vậy ?

- 8/3 là quốc tế phụ nữ, em là con gái, đòi quà cái gì ? - Diệp Lâm Anh nhướn nhướn chân mày, ngó nàng.

Nàng trề môi, người gì mà khó ưa, tặng người ta một cái kẹo cũng vui mà. Xí. Không thèm. Mặt nàng xụ xuống, toang đi lên phòng thì một bàn tay nắm tay nàng ghị lại.

- Có muốn nhận quà không ?

Thùy Trang còn chưa kịp hiểu Diệp Lâm Anh muốn nói cái gì thì đã bị Diệp Lâm Anh bế bổng trên tay, đi lên phòng.

- Ư.....chị bế em đi đâu ? - Nàng cựa quậy, nhưng không sao thoát khỏi bàn tay của cô.

- Biến em thành phụ nữ, muốn quà lắm mà, thành phụ nữ rồi chị sẽ tặng quà 8/3 cho em ngay.

Chồng tôi là Vampire[DIỆP LÂM ANH-TRANG PHÁP]Where stories live. Discover now