✽ Chương 58: Đứa bé là của ai, hiệp nghị của 4 người đàn ông

1.3K 10 0
                                    

Editor: JeffmaterXXX

✽ Chương 58: Đứa bé là của ai, hiệp nghị của 4 người đàn ông

Ngó lơ ánh mắt tò mò của đám người nhiều chuyện, Nhược Nhàn một thời gian dài không có đi thẩm mỹ viện, hiện tại tuổi lớn, nên hảo hảo bảo dưỡng, mưa phùn bên ngoài bay lất phất, nhìn phía trước đèn xanh đèn đỏ, chuẩn bị mở một bài nhạc nhẹ nhàng êm dịu.

Xe chạy trên đường cái, một cô bé gái đột nhiên sấn tới, Nhược Nhàn không kịp né tránh, chỉ có thể đem xe lách ngang đâm vào bờ tường bên cạnh, một trận đau đớn từ đầu truyền đến, máu đỏ máu chảy vào mắt cô, ngay sau đó trước mắt tối sầm lâm vào hôn mê.

Chờ Hàn Đồ chạy tới bệnh viện, đèn đỏ trong phòng phẫu thuật vẫn còn sáng, hắn đứng ngồi không yên chờ trước cửa, một lát sau bác sĩ mới từ trong phòng đi ra, nhìn hắn nói, "Phần đầu bệnh nhân bị va chạm dẫn đến chấn động não, khả năng sẽ có nguy hiểm, hài tử cũng có dấu hiệu sinh non, bất quá chúng tôi sẽ nỗ lực giữ lại đứa bé."

Không có chuyện thì tốt rồi, Hàn Đồ canh giữ bên giường Nhược Nhàn, nhìn khuôn mặt nhỏ cô tái nhợt, may mắn cô không có việc gì, nhìn về phía bụng cô, vươn tay vuốt ve, hài tử sao? Sẽ chỉ là con của bọn họ sao?

Hàn Trạc và Hàn Nhược cũng chạy tới bệnh viện liền nhìn thấy Nhược Nhàn suy yếu nằm trên giường, Hàn Nhược phác gục bên người mẹ, nắm một tay khác Nhược Nhàn, trái tim mới không kịch liệt nhảy lên như vậy, "Ba ba, bác sĩ nói thế nào?"

Hàn Đồ vuốt khuôn mặt vợ, đem lời bác sĩ nói cho hắn biết một chữ cũng không sót, Hàn Nhược ngây ngốc, mang thai? Hàn Trạc cũng ngốc lặng đứng bên cạnh, hài tử chị dâu mang có thể hay không là con hắn?

An Khanh một lúc sau mới biết, chờ khi hắn tới bệnh viện, liền nhìn thấy ba đàn ông hoặc ngồi hoặc đứng vây quanh giường bệnh, hắn lo lắng nhìn nữ nhân trên giường, như thế nào mấy ngày không thấy đã vào bệnh viện?

Trầm mặc, vô hạn trầm mặc, không gian yên tĩnh chỉ có tiếng hít thở đều đều, hồi lâu Hàn Đồ mới đánh vỡ trầm mặc, "Cô ấy mang thai, hài tử là con của tôi, cô là vợ tôi, đứa bé cũng chỉ có thể là của tôi." Hàn Đồ nhàn nhạt nói, trong lời nói ý tứ đã quá rõ ràng.

Hàn Trạc trầm mặc, nguyên lai đại ca hắn đã sớm phát hiện, An Khanh vẫn đứng một bên từ từ nói một câu, "Vậy cũng không nhất định!", Vừa dứt lời trong phòng lại là một mảnh trầm mặc.

Bầu không khí trong phòng bệnh trở nên áp lực vô cùng, qua hồi lâu, Hàn Đồ nắm tay vợ không mặn không lạt nói, "Tôi là chồng hợp pháp của cô ấy, đứa bé sinh ra cũng chỉ kêu tôi là ba ba, còn các người... A."

Nhẹ nhàng bâng quơ nói hai câu, làm mặt khác ba người tức khắc vô ngữ, bởi vì một tờ giấy đáng chết kia, bọn họ liền không thể gặp ánh sáng, Hàn Trạc siết chặt nắm đấm ngồi một bên, Hàn Nhược làm bộ không nghe thấy gì, tiếp tục nắm tay mẹ, An Khanh tức giận cười ha hả một tiếng, "Chồng? Anh xác định một mình anh có thể thỏa mãn cô ấy?"

Vấn đề này nháy mắt làm bầu không khí phòng bệnh trở nên quái dị, Hàn Đồ tạm dừng một chút, An Khanh thấy thế nhanh chóng nói, "Thân thể cô ấy các người hẳn đã rõ ràng, một người muốn thỏa mãn cô ấy là không được, như thế nào, đến lúc đó để Nhược Nhàn lại đi tìm càng nhiều đàn ông khác à? Tôi cũng không muốn bị cắm nhiều cái sừng nhưa vậy."

[Cấm kỵ] BẤT LUÂN - NPWhere stories live. Discover now