Chương 79: Gieo gió gặt bão

1.2K 38 10
                                    

Cô cảm thấy âm thanh của bản thân đã rất là lớn rồi, nhưng thực ra âm thanh khó phát ra, chỉ nghe thấy khàn khàn và mỏng manh.

    Cô giống như người  lạ nhìn người chồng đã yêu nhau hơn mười năm. Rõ ràng người đàn ông trước mắt rất giống trong trí nhớ của cô, mười mấy năm nay đều là thế giới của cô, nhưng trong chớp mắt, khuôn mặt anh tuấn kia giống như một con quái vật muốn ăn thịt, làm cả người cô run rẩy.

    Hai mắt đẫm lệ , đi qua hồi ức tốt đẹp kia, nước mắt của Đàm Trăn giống như thuỷ tinh được rửa sạch.

    "Nhưng mà , tại sao... ." Đàm Trăn nghe thấy âm thanh của bản thân.

    Tại sao? Tại sao Cố Dĩ Nguy lại phản bội cô ?

    Cô giống như một đứa nhỏ bị ức hiếp, cả người đầy vết thương, cố chấp muốn tìm ra câu trả lời.

    "Trăn Trăn, em nghe anh giải thích! Đây là ngoài ý muốn, anh....."Cố Dĩ Nguy nhanh chóng nói ra, từ trước đến nay, hắn ăn nói khéo léo, bây giờ lại nói năng lộn xộn.

    Hắn không phải là không có nghĩ tới sẽ bị phát hiện, hắn đã từng tìm nhiều lí do để giải thích với cô nếu bị phát hiện, nhưng khi hắn đối diện với cô, đối diện với sự đau khổ và ánh mắt không thể tin được của cô, lại không thể nói ra được một chữ.

    Bị Đàm Trăn dùng ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, Cố Dĩ Nguy chợt phát hiện bản thân mình mất đi toàn bộ sức lực ngụy biện.

    Có cái gì giải thích được , hắn là cái loại người gì, đã lừa gạt Đàm Trăn quá lâu, còn muốn tiếp tục lừa gạt nữa sao? Còn có thể tiếp tục lừa gạt sao?

    Ánh mắt lạnh lùng và chán ghét của Đàm Trăn như sắp giết chết hắn, trái tim giống như có một con dao đâm vào, làm đau đớn vô cùng, tứ chi sớm đã cứng đờ.

    Hơn cảm giác đau đớn chính là cảm xúc khủng hoảng.

    Hắn cố gắng tỉnh táo, đi vài bước về phía trước muốn ôm thân thể đang run rẩy của Đàm Trăn.

    "Trăn Trăn, em tin anh, anh rất yêu em, hôm nay chỉ là ngoài ý muốn. Anh sẽ không cùng em ấy phát sinh nữa... ."

    Đàm Trăn kháng cự lui về phía sau mấy bước, cố gắng kiềm chế tiếng khóc: "Đừng đụng tôi ! Cút ngay! Cút ngay!"

    Đàm Trăn không phải là người dễ dàng xúc động , nhưng mà giờ khắc này sự phẫn nộ làm sắc mặt cô biến đổi.

   Cô không muốn không khống chế được, không muốn giống như một cái oán phụ ... Nhưng mà vô dụng, giọt nước mắt trượt xuống trên khuôn mặt cô, bắn ra sự lạnh lùng.

    Đàm Trăn chết lặng nhìn về phía thiếu nữ ở một bên . Đồng Tiêu Tiêu nhanh chóng nhặt quần áo lên che khuất bản thân , ánh mắt buông xuống không nói một lời. Nhưng mà chiếc váy ngắn ngủi không giấu được dấu vết hoan ái , trên làn da trắng trẻo càng chói mắt hơn.

    Đối diện với khuôn mặt đầy nước mắt của Đàm Trăn , Đồng Tiêu Tiêu run rẩy: "Cô Đàm...."

    Đàm Trăn không quan tâm cô , chỉ nở nụ cười về hướng Cố Dĩ Nguy, so với khóc còn khó coi hơn.

Ngoại tình vô số lầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ