Chương 21: Gia Huy POV: Quà

Start from the beginning
                                    

Phúc ngừng cười, nghiêm túc hỏi tôi.

Tôi tỉnh bơ trả lời:"Đi mua quà"

"Nay sinh nhật Quỳnh Anh à?"

Tôi ừ một tiếng.

"Thôi cũng tạm chấp nhận, mày định tặng gì?"

Tôi nhìn nó, cười đầy ẩn ý làm nó rén lùi lại đằng sau, mặt như thấy điều gì kinh dị lắm.

"Anh, em còn mẹ già con thơ, anh cướp của em cũng được chứ đừng giết người diệt khẩu, em còn chưa tỏ tình người ta nữa"

Tôi cạn lời nhìn nó như nhìn một đứa ngu, mẹ, thằng này có vấn đề về não rồi à?

"Im ngay, tao muốn nhờ mày tý chuyện thôi"

Nó đứng lại, hỏi:"Chuyện gì?"

"Mày hỏi Linh thử xem Xoài có thích gì không hộ tao"

Tôi cũng muốn tự nghĩ quà để tặng bé con nhưng thời gian gấp rút, không thể suy nghĩ kĩ càng được, giờ hỏi Linh để có thêm ý kiến. Tôi đợi nó đến cũng chỉ vì việc này.

"Mua bừa đi, túi, váy vóc các thứ ấy, đắt đắt tý là được rồi"

Tôi lạnh mặt nhìn nó:"Mày có chọn bừa quà để tặng Thảo Linh không?"

Đối với bất kì sự kiện nào tôi cũng không muốn bé con nhà tôi chịu thiệt thòi dù chỉ một chút nên tốt nhất là đừng nói tới việc chọn bừa với tôi.

Tôi chỉ nói thế thôi còn ý nghĩa sâu xa hơn thì để nó tự hiểu.

Tiếng trống vào lớp kêu lên, nên cuộc trò chuyện của bọn tôi tạm dừng ở đó. Vừa bước vào đã gặp ngay vẻ mặt đánh giá của Xoài đang hướng về tôi và Phúc.

Tôi thấy buồn cười nên cười cười đi tới gõ lên trán Xoài một cái:"Bọn tao không đánh nhau đâu"

"Thật không thế?"

Tôi gật đầu khẳng định:"Thật mà"

Xoài gật gù nói tạm tin, trời ạ dễ thương chết mất.

Khi cô dạy văn bước vào tôi cũng đoán được sau đó bé con sẽ làm gì. Xoài lấy trong ngăn bàn ra một hộp sữa, tận dụng thời gian cả lớp đang đứng thì lắc sữa lên rồi cắm ống hút, hành động khá nhanh làm tôi thấy buồn cười.

Nhưng hôm nay thằng Minh ngồi trước Xoài lại ngủ gật nên không ai che cho cậu cả. Xoài bất lực muốn khều Minh dậy thì tôi ngăn lại.

Chỉ là hành động theo bản năng thôi, và bản năng của tôi là giữ cậu ấy hạn chế tiếp xúc với đám con trai.

Xoài quay qua nhìn tôi:"Gì vậy cha?"

Tôi hỏi cậu:"Chưa ăn sáng hửm?"

Xoài gật đầu.

Tôi thấy hơi bất lực với cô bạn cùng bàn của mình nhưng phần khác lại lớn hơn.

"Đổi chỗ với tao không?"

Tôi hỏi cậu, nếu ngồi ở chỗ tôi thì có rất nhiều người cao hơn che cho cậu và còn có cả tôi.

Xoài suy nghĩ một chút rồi đồng ý, lợi dụng lúc cô viết bảng, tôi đứng ra khỏi chỗ cho Xoài qua ngồi.

Vừa ngồi qua thì điện thoại của tôi rung nhẹ, tôi lén mở ra xem thì thấy tin nhắn của Phúc.

-Phúc: Bé xinh nhà tao bảo Quỳnh Anh nhà mày thích đồ ăn, gấu bông, hoa với thích mày.

Tôi mỉm cười khi đọc tin nhắn thầm nghĩ nếu Xoài thích tao thật thì tao cũng có thể tặng bản thân mình cho cậu ấy.

Xoài như chú ý thấy nụ cười thoáng qua của tôi nên bỏ hộp sữa xuống hỏi:"Cười gì đấy? Có gì vui lắm hả?"

Tôi quay ra cười với cậu:"Đúng rồi, nhìn thấy mày nên tao vui"

"Xin đấy, tao thấy sữa còn chưa ngọt bằng mấy câu của mày đâu"

Vẫn với vẻ mặt hơi dỗi và chiếc vành tai đỏ bừng mỗi khi bị tôi trêu của cậu ấy, tuy nhìn giống như đang bực nhưng tôi chỉ thấy bé con đang ngại.

"Tao hỏi mày nhé?"

"Ừa, hỏi đi em"

"Mày thích hoa hay gấu? Hay là..thích tao?"

Tôi không định hỏi câu đằng sau đâu nhưng vì "gì đó" nên buột miệng.

Mặt bé con thoáng cái đỏ bừng không dám nhìn tôi nữa mà quay đi chỗ khác:"Thích..thích mày làm gì? Tao thích gấu.."

Nếu bình thường không phải trong giờ học chắc cậu ấy đã hét lên rồi, nhưng giờ bé con chỉ giấu mặt mình trong sách rồi nói nhỏ, sao bé con nhà tôi lại đáng yêu vậy chứ?

Tôi phì cười, vươn tay qua xoa đầu Xoài, chắc điều này đã thành thói quen của tôi rồi.

"Hiểu rồi, không thích tao thì thôi vậy"

Tôi chỉ trêu bé con chút thôi. Trong đầu tôi đang xuất hiện đủ size của jellycats, phân vân không biết nên mua size nào thì đủ và màu sắc nên mua màu gì thì Xoài sẽ thích, hay mua hết?

Bỗng tôi nghe độc một tiếng "Thích" nho nhỏ của Xoài. Chỉ một chữ đó thôi, dù là ảo tưởng đi chăng nữa thì tim tôi cũng đã đập loạn xạ, đầu óc tôi dần chỉ còn quanh quẩn câu nói của Xoài..

Thật sự là thích tôi à?

Tôi ngồi cùng bàn với crush cũWhere stories live. Discover now