[Transfic] Con đường nhỏ

71 3 1
                                    

[JinCecilia] Con đường nhỏ

Link tác phẩm gốc: https://dawnjun49946.lofter.com/post/4b71a52b_2bb256caf

**Lưu ý: Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả! Vui lòng không mang đi nơi khác khi chưa có sự cho phép!

**Mình dịch thông qua chuyển ngữ Trung-Anh, nếu có vấn đề gì mong các bạn thông cảm và góp ý.

Warning: AU Hiện đại, đã trưởng thành và hẹn hò, ooc

-----------------------------------

(Đề cử bgm: Em sẽ đợi)

Rạng sáng, trên đường phố đã không còn bóng người nào.

Màn đêm thâm trầm bao trùm toàn bộ thị trấn nhỏ, ánh đèn triền miên đọng lại trên mặt đất, phác họa ra từng đóa hoa vàng tung bay.

Con đường vừa trải qua một trận mưa nhỏ, hơi nước mờ mịt quẩn quanh tạo thành một lớp sương mù mỏng, những mảnh pháo vụn còn sót lại nằm hỗn độn ở ven đường, chắp vá ra từng mảng màu đỏ đứt đoạn nối tiếp nhau, phảng phất như còn có thể nghe thấy một hai tiếng nổ ầm ầm của pháo hoa vọng lại, trên mái vòm loáng thoáng nhìn thấy mấy đốm lửa vẫn chưa tan hết.

Mọi sự náo nhiệt đều đã sớm đi đến hồi kết, ca khúc mừng năm mới lại một lần nữa vang lên trong tĩnh lặng, bầu không khí xao động lắng lại, dấy lên niềm vui của sự đoàn tụ.

Mà cuộc chia ly luôn đến trong thầm lặng.

Buổi tụ tập bạn bè đã kết thúc, giờ phút này là thời gian thuộc về riêng bọn họ.

Con đường thẳng tắp kéo dài khiến phương hướng phía trước trở nên mơ hồ không rõ, từng tia lạnh lẽo từ trong góc khuất vô hình truyền tới, phảng phất như hóa thành vô số đôi bàn tay biến ra từ hư không, gắt gao vây chặt thân thể của anh.

Lạ thật đấy, trong ấn tượng của anh, con đường này hình như không có dài như vậy mà...... Jin âm thầm kinh ngạc, hai tay bắt đầu chà xát vào nhau, đồng thời nhịn không được nhìn về cô gái đang đi ở bên cạnh

Con đường này, anh đã từng đi qua vô số lần, nhắm mắt lại cũng có thể chỉ ra đâu là đông, tây, nam, bắc.

Từ mùa xuân ấm áp cho đến mùa đông giá rét, từ thời khắc lá vàng rụng cho đến khi mầm non đâm chồi. Anh và cô, đã cùng nhau đi qua mười ba cái xuân thu, ngày đêm gắn bó. Cùng cô lắng nghe tiếng ve kêu đơn điệu ngày hè, cùng cô ngắm nhìn tuyết trắng trời đông.

Ngày hôm ấy, từng bông tuyết trong suốt như pha lê nở rộ giữa không trung, hệt như tinh linh dừng chân khiêu vũ dưới bầu trời. Chiếc ô che trên đầu hai người tự lúc nào đã nghiêng về phía thiếu nữ, mà trên vai chàng thiếu niên đã đọng lại một tầng sương giá.

Cô dừng lại chủ đề đang nói, chụp lấy bàn tay đang cầm ô của cậu đẩy về phía bên kia, tay còn lại vòng qua nhẹ nhàng quét đi tuyết đậu trên vai cậu trai.

Và rồi hệt như cỗ cương thi bị dán lá bùa trấn áp, thiếu niên đột nhiên bất động.

Trời đang đông, mà tình ý tràn ra nơi khóe môi cô gái lại ấm áp quá đỗi.

[JinCecilia] Truy PhongWhere stories live. Discover now