Chap 10

444 29 15
                                        

Sau hơn 1 tháng yêu nhau, đây là lần đầu tiên hắn giận cậu. Chỉ vì hắn nghĩ Beomgyu bắt cá hai tay, hắn đã xem trộm điện thoại của cậu, có một người nào đó mà cậu cũng đặt biệt danh là icon trái tim, lướt xem cuộc hội thoại thì thấy hai người nói chuyện rất thân thiết, và cái dòng tin nhắn " Yêu em nhiều! Ngủ ngon nhé" của người kia gửi cho cậu đập thẳng vào mắt hắn khiến cho hắn mất bình tĩnh. Không chỉ có mỗi như vậy đâu, hắn còn lén theo dõi cậu, có một người con trai đi motor đến chung cư rồi chở cậu đi chơi.



Hôm nay là ngày sinh nhật của Beomgyu, hắn cũng nghĩ đã đến lúc phải nói lời chia tay với cậu rồi, hắn không thể chịu được nữa, đến lúc phải rời đi rồi.

Beomgyu đã mua một chiếc bánh sinh nhật cho chính mình, còn tự nấu cả canh rong biển rồi chờ hắn về. Hắn vừa mở cửa nhà cậu đã chạy ra ôm hắn rồi, nhưng hắn lại gỡ tay cậu ra khiến cho cậu đầy khó hiểu.

"Beomgyu à... Tớ nghĩ chúng ta không thể đón sinh nhật cậu cùng nhau được đâu.... Xin lỗi cậu" Taehyun

"Y-Ý cậu là sao? Tớ không hiểu, đừng đùa vậy mà, vào ăn đi tớ vừa nấu xong ngon lắm á" Beomgyu

"Tớ không đùa... Mình dừng lại đi" Taehyun


Hắn nói vừa dứt câu thì lập tức bỏ về nhà. Beomgyu nghe hắn nói xong thì như chết lặng đi, cậu đóng cửa nhà lại, lau đi nước mắt rồi tự an ủi bản thân. Cậu vẫn còn phải đón sinh nhật cơ mà, hôm nay là ngày vui của cậu mà, thật sự cậu vẫn ổn....


Beomgyu thắp chiếc nến ở trên chiếc bánh, chắp tay ước một điều rồi thổi nến, chẳng hiểu sao nước mắt cậu ngày càng rơi, Beomgyu cười, cười trong nước mắt. Chẳng còn tâm trạng ăn, cậu đem chiếc bánh sinh nhật và bát canh đổ thẳng vào thùng rác. Beomgyu định đi xuống dưới chung cư đi dạo, vừa mở cửa ra thì thấy hắn cũng vừa ở trong nhà đi ra, thấy cậu, hắn vội đi lại vào trong nhà rồi đóng cửa lại. Beomgyu chỉ mỉm cười, cậu định bấm chuông nhà hắn, nhưng lại thôi. Cậu lủi thủi bỏ xuống dưới sân chung cư đi dạo, Beomgyu ngồi ở cái xích đu ở sân chơi trẻ em, một mình, trông tủi thân lắm, cậu còn ăn một cái kẹo mút bởi Taehyun nói khi buồn thì hãy ăn kẹo, nó sẽ xoa dịu được nỗi đau trong lòng. Nhưng không, hiện tại Beomgyu chẳng cảm nhận được vị ngọt gì cả, hay là bởi vì trong lòng cậu đã tổn thương quá nhiều rồi nên chẳng cảm nhận được gì?






Những ngày sau đó, Beomgyu đã đi làm, cậu nghĩ làm việc sẽ giúp quên đi được nỗi buồn, cậu vùi đầu vào công việc, ngày nào cũng làm đến 9h mới về, cậu nghĩ rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi, nhưng không, chỉ là Beomgyu nghĩ vậy nhưng thật ra mọi chuyện ngày một tệ đi, sức khoẻ và tinh thần của Beomgyu ngày một đi xuống trầm trọng. Chưa bao giờ Beomgyu được đón một sinh nhật trong niềm hạnh phúc cả, hồi còn bé, cậu toàn ăn sinh nhật với mấy người quản gia trong nhà, đến khi sang Hàn học thì được Sunoo và Riki tổ chức, cậu rất vui, nhưng khi đó Beomgyu đang bị trầm cảm. Rồi đến năm nay, cứ ngỡ sẽ được đón sinh nhật hạnh phúc, cậu thật sự rất hào hứng vậy mà còn tệ hơn mọi năm trước, cậu phải tự đón sinh nhật một mình, thậm chí còn chẳng ai ở bên cạnh.



Hiện tại Beomgyu đang ngồi ở sông Hàn, hôm nay cậu được (bị) nghỉ làm một hôm, anh Soobin bắt cậu nghỉ, cấm không cho đi làm. Đang là buổi chiều, có những tia nắng ấm nhẹ nhành nên khiến cậu thoải mái hơn, những tia nắng này như là Taehyun vậy, đến sưởi ấm xong rời, khi những tia nắng này rời đi thì màn đêm lạnh lẽo sẽ đến. Beomgyu đang ngồi thì Taehyun từ đâu bước ra rồi trải tấm thảm ở bên cạnh thảm của cậu, hắn có lẽ không nhận ra cậu, bởi cậu đang trùm mũ hoodie nên hắn chẳng thể thấy mặt cậu đâu. Hắn đang quay vlog, cậu chẳng biết có nên rời đi không, nhưng Beomgyu thật sự nhớ hắn, cậu muốn ở bên hắn một lúc nên ngồi lại thêm một lúc nữa.


Ổn | TAEGYU |Where stories live. Discover now