❛ chương 17 ❜

367 39 3
                                    

♪

Deze afbeelding leeft onze inhoudsrichtlijnen niet na. Verwijder de afbeelding of upload een andere om verder te gaan met publiceren.

Mấy hôm nay, trời bắt đầu trở lạnh.

Mới hôm trước thôi, trời còn đổ nắng chói chang giữa tháng mười hai khiến bọn học sinh kêu ca với nhau rằng khi nào thời tiết mới thật sự vào đông. Thế mà sau một trận mưa phùn vào hôm trước, gió rét bắt đầu tràn về.

Sáng hôm nay trời rét căm, các ứng dụng thời tiết hiện nhiệt độ chỉ tầm mười độ hơn. Gió thổi từng đợt lạnh cắt da cắt thịt, trời âm u chẳng có nổi một vệt nắng. Song Ngư đi trên đường chỉ mong một tia nắng nào đó bỗng nhiên xuất hiện để nhỏ nhảy vào sưởi ấm, vậy mà nắng chẳng biết trốn ở đâu, chỉ thấy gió vẫn cứ thổi khiến nhỏ phải rụt cổ vào chiếc khăn choàng ấm áp. Chu Song Ngư sợ nhất là lạnh, dẫu đã mặc bốn lớp áo, đeo khăn choàng cổ và găng tay, thậm chí đeo cả chụp tai, cả người nhỏ vẫn run cầm cập.

Chỉ chờ đến khi bước vào lớp, nhỏ lập tức ôm chầm lấy Lạp Hộ với mong muốn được truyền cho ít hơi ấm. May mắn là trong lớp cũng rất ấm áp, khiến nhỏ cảm thấy đỡ chán ghét thời tiết hơn một chút.

- Rõ ràng hôm qua còn nóng, vậy mà hôm sau đã lạnh lạnh rồi rét kinh khủng, thời tiết lật mặt kinh thật.

Cự Tước ngồi phịch xuống cái ghế đằng trước, người run lên từng hồi.

- Thiệt tình, mưa một trận là lạnh như vậy...

- Tác động của gió tín phong đó, tín phong hoạt động mạnh nhất vào lúc chuyển mùa mà... oáp, buồn ngủ quá...

Song Ngư chậm chạp giải thích, giọng nói nhỏ dần rồi gục lên vai Lạp Hộ ngủ ngon lành khiến con bé cũng phải giật mình.

- Giời ơi, vào lớp đến nơi rồi cô nươngggg

Bảo Bình ngồi ở mấy bàn bên cạnh vẫn đang tập trung giải bài tập, nhưng chỉ vừa viết được vài dòng, em phải vội buông bút để đeo găng tay. Chỉ vừa bỏ găng tay ra một chút là tay lạnh cóng, nhưng đeo găng tay thì chẳng thể làm bài tập. Bảo Bình bất lực nhìn đống sách vở trên bàn, giữa việc bổ sung kiến thức và giữ ấm cơ thể, em chọn việc đem lại hạnh phúc cho mình ngay bây giờ. Thông minh sau cũng được, nhưng giờ bỏ găng tay ra là lạnh cóng mất. Người ta nên phát minh ra một loại găng tay ấm nhưng không quá dày và khó chịu khi cầm bút viết bài.

- Bảo~ Bình~

Bảo Bình cảm giác một dòng khí lạnh sượt ngang qua người. Cả lớp cũng hướng ánh mắt về phía cửa lớp - nơi phát ra giọng nói õng ẹo kia rồi "ồ" lên một tiếng. Trước cửa là một cậu con trai!

¹²cs ↷ lắng tai nghe cậu hátWaar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu