"Em đẹp lắm......"

Đẹp đến mức không giống người bình thường ở thế giới này, quả là một người đẹp hiếm có........

Hắn tưởng nói ngọt là được à? Có gọi cô là mẹ cũng không được.

"Buông ra! Nếu không tôi kêu lên bây giờ!"

Sư Chi Phó cúi người dịu dàng hôn trán cô.

"Em kêu đi. Thật ra anh rất thích nghe em kêu, âm thanh rất êm tai........"

Vu Mông Mông dùng sức đấm hắn, tên xấu xa đáng đánh.

"Đã thế tôi không kêu đấy!"

Cô trừng hắn, ánh mắt đầy vẻ gợi đòn. Để xem hắn có thể làm gì? Sư Chi Phó cười nhẹ vài tiếng.

"Em không kêu cũng được...... Nhưng em cứ nhìn anh như thế khiến anh càng thấy kích động hơn, tất nhiên hành động sẽ mạnh bạo hơn......."

Vu Mông Mông bị hắn buông lời cợt nhả hết câu này đến câu khác, quả thực tức giận muốn chết!

"Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?"

Cô dùng hai tay đẩy mạnh hắn.

"Trước kia anh đã từng trả lời rồi. Tại em không để ý thôi."

Sư Chi Phó ôm cô trong ngực, áp môi vào sau tai cô thổi khí nóng .........

"Anh trả lời lúc nào? Tại sao tôi không nhớ? Anh lại định lừa tôi chứ gì......?"

Vu Mông Mông muốn vùng ra khỏi ngực hắn, nhưng giãy dụa thế nào cũng không thoát.

"Lúc ấy anh trả lời là......."

Sư Chi Phó ghé sát vào bên tai cô nhẹ nhàng phun ra hai chữ.....

Mặt Vu Mông Mông "bùm" một cái đỏ rực lên. Tên lưu manh này!

"Anh... anh vô sỉ!! Sao anh có thể như vậy?"

Chẳng lẽ hắn không nhớ người hắn thích là Nhậm Thành ư? Trong tiểu thuyết, cô là nhân vật siêu phụ, bị chính hắn thiết kế giết chết, thành một pháo hôi lót đường........

"Em không thích như vậy.... Vậy em thích kiểu nào? Có phải như thế này không?"

Sư Chi Phó tà tà cười..........

Vu Mông Mông mặt mũi đỏ bừng muốn ngăn cản hắn, lại bị hắn ôm chặt đến độ không thể nhúc nhích.

"Đừng......"

Ngọn lửa dần dần nổi lên, chậm rãi vây quanh......

"Không được đâu! Anh đừng có như vậy!"

Trừ bỏ nói những lời này, cô cũng không biết nên khuyên hắn như thế nào. Sự thật chứng minh, cho dù cô làm cái gì, nói cái gì, hết thảy đều không thể ngăn Sư Chi Phó làm cái chuyện kia....

Sư Chi Phó nhanh chóng đè Vu Mông Mông xuống...... Nếu như có sức lực, Vu Mông Mông sẽ có biện pháp chống cự, thế nhưng ngọn lửa kia cứ luôn khống chế cô. Trước hành động thân mật riêng tư của hắn, ngược lại cô dần thấy thích, thấy hưởng thụ...... Hai người ôm nhau cùng lên đỉnh Vu Sơn........

Sư Chi Phó đợi cô tỉnh táo rồi ôm người đi vào.... phòng tắm...... Ý thức Vu Mông Mông mơ hồ, hoàn toàn không biết mình đang làm gì.... tùy ý Sư Chi Phó....... làm xằng làm bậy......

Bởi vì bị lửa dục quấy phá, cô sẽ thường xuyên đáp lại tình yêu của hắn. Mỗi lần nhận được phản ứng từ cô là một lần Sư Chi Phó đỏ mắt mất khống chế. Hắn thở hổn hển bế cô lên rồi tiến vào từ phía sau, khiến cả người cô treo trên người hắn, cứ thế........ đi trở về giường.....

Quá trình được Sư Chi Phó ôm về giường, kích tình quá mức khiến Vu Mông Mông chịu không nổi, trước mắt tối sầm suýt chút nữa lại hôn mê bất tỉnh......

Sau khi đặt cô nằm trên giường, chốc chốc Sư Chi Phó lại đổi.... tư thế. Vu Mông Mông cũng nhiệt tình đáp lại. Ngọn lửa thiêu đốt lý trí, cô không biết bản thân ở đâu, đầu óc cũng không thanh tỉnh.

Sư Chi Phó mải đắm chìm trong cuộc yêu, đã 2, 3 tiếng đồng hồ trôi qua vẫn không chịu buông tha Vu Mông Mông. Cho tới khi hắn nhớ ra Nhậm Thành sắp trở về, mới lưu luyến rời cô.........

Vu Mông Mông đã sớm ngất xỉu từ nửa tiếng trước. Sư Chi Phó nhìn cô ngủ ngon lành, tà tà cười.

"Em đẹp như vậy, bảo sao anh mất khống chế......, không thể rời khỏi em...."

Tay hắn vuốt ve khuôn mặt nhỏ.

"Đành chịu vậy, lỡ như lăn lộn hỏng mất, biết tìm đâu ra người thay thế em bây giờ? Anh sẽ phát điên....."

Vu Mông Mông ngủ rất say nên không nghe được mấy lời cợt nhả đó.

Quả nhiên, một lúc sau Nhậm Thành đã từ công ty trở về.....

Nhậm Thành bình thản thay sang quần áo ở nhà. Hắn vừa tháo cà vạt vừa nhìn chằm chằm cái gối màu hồng trên sô pha không chớp mắt. Ánh mắt hắn lạnh băng, khóe miệng nhếch lên cười nhẹ, dường như đang âm mưu chuyện tốt gì đó.

Vu Mông Mông thật sự quá mức mệt mỏi. Sức lực của Sư Chi Phó cứ như môtơ điện làm cô ngủ một mạch đến tận 8 giờ tối mới cảm thấy khỏe.......

Không hiểu tại sao, hễ Sư Chi Phó tới gần là cả người cô giống như có ngọn lửa thiêu đốt, thậm chí nó còn khiến cô vô thức..... đáp lại hắn. Chuyện này đúng là khó có thể tưởng tượng.

Vu Mông Mông đỡ trán thở dài, chống eo ngồi dậy đi vào phòng tắm chuẩn bị tắm rửa. Đột nhiên nhớ tới lúc chiều bị Sư Chi Phó............ đùa giỡn ở đây,  cô mắc cỡ đỏ mặt, mạnh mẽ vỗ vỗ đầu.

A a a a....... Đừng nghĩ đến mấy chuyện không nên nghĩ đó nữa.

Vu Mông Mông cố gắng khiến đầu óc trở nên trống rỗng, tập trung tắm rửa. Nhưng vừa cúi đầu, cô liền nhìn thấy một đống dấu vết trên người.

Sư Chi Phó tên khốn kiếp!! Cô muốn giết hắn!

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Mar 21 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Where stories live. Discover now