Toàn bộ chỗ gạo nếp phân tán khắp người Nhậm Thành, "lạo xạo" rơi xuống..........

Nhậm Thành giật mình.

"!!!!"

Sư Chi Phó kinh ngạc đến độ mắt như muốn "rớt" ra.

Cô ấy đang làm gì vậy?!!

Vu Mông Mông cười hì hì nói với bọn họ.

"Phải dùng gạo nếp xua đuổi sát khí. Sát khí ở trong người lâu ngày sẽ dễ dàng sinh bệnh hoặc xuất hiện ảo giác. Thần kinh rối loạn là nguyên nhân dẫn tới bệnh tâm thần....."

Cô nhiệt tình phổ cập loại kiến thức không nằm trong phạm vi hiểu biết của bọn họ.

"Ai bảo cô thế?"

Sư Chi Phó không nhịn được mở miệng hỏi. Đầu cô toàn chứa mấy thứ kỳ kỳ quái quái.....

"Tôi xem trên phim!"

Sư Chi Phó: "........"

Thôi được rồi.........

"Anh xem, tôi vừa rắc một cái là chướng khí lập tức tản ra một tầng. Nhậm tổng, anh cảm thấy thế nào? Có cảm giác "lăn tăn" như bị điện giật hay không?"

Vu Mông Mông còn bắt chước động tác giật điện, ghé sát vào mặt Nhậm Thành cẩn thận quan sát...

Hai người nọ hiện đang cứng họng nhìn "đám sương bụi". Chướng khí cái con khỉ! Đây rõ ràng là bột cám sinh ra sau khi xát gạo.....

"Tôi... Cảm thấy không ổn cho lắm...."

Nhậm Thành bị dính gạo nếp, cả người không cảm giác, chỉ có điều gân trán co giật càng ngày càng mạnh. Hắn đỡ trán thở dài.......

Sư Chi Phó nhìn Nhậm Thành toàn thân chật vật, buồn cười nhưng lại không dám cười.

"Mông Mông, tôi đi xả nước tắm cho anh Thành."

Hắn đứng dậy đi vào phòng tắm trong phòng Nhậm Thành, tiện thể cười một trận.

Vu Mông Mông tự tán thưởng trong lòng. Ôi! Tình yêu!! Tại sao nó lại khiến con người ta trầm mê đến như vậy........

"Anh Phó, nước tắm của anh Thành anh nhớ pha nóng một chút, như thế mới có thể tiêu trừ hoàn toàn sát khí trên người."

Trước hành động "liếc mắt đưa tình" của Sư Chi Phó, Vu Mông Mông "xúc động" dặn dò.

Sư Chi Phó vấp chân một cái, thiếu chút nữa té ngã ra đất, cạn lời xoay người hỏi cô.

"Hay là tôi cho thêm chút máu chó cho chắc?"

Vu Mông Mông thương tâm chỉ trích hắn.

"Chó đáng yêu như vậy, sao anh có thể lấy máu chó....."

Sư Chi Phó vẻ mặt vô lại xoay người, hướng về cửa phòng Nhậm Thành. Hắn không nên nhiều lời với cô.........

Vu Mông Mông vẫn giữ nguyên bộ dạng cười hì hì.

"Nhậm tổng à, để tôi bóp chân cho anh nhé?"

Cô ngồi xuống bên cạnh sô pha hắn đang nằm.

"Bóp đi."

Nhậm Thành liếc cô.

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Where stories live. Discover now