CHƯƠNG 23

103 5 0
                                    




Khi mùa xuân đến, lúc thời tiết dần ấm lên, tộc Đồ Sơn đã mời các nam thanh nữ tú và nhân tài từ các gia đình quý tộc đến phủ Đồ Sơn để dự tiệc xuân.


Tiểu Yêu mặc trên người bộ y phục màu xanh nhạt, dựa vào trong đình ven hồ, thỉnh thoảng dùng bàn tay thả thức ăn cho cá xuống hồ, thu hút rất nhiều cá chép vây quanh, tranh nhau giành thức ăn.


"Vương Cơ nhà nhã quá." Phòng Phong Bội trong bộ y phục tím, tay cầm bình rượu xuất hiện ở phía sau Tiểu Yêu, "Nghe nói Vương Cơ từ trước đến nay không thích tiệc tùng, hôm nay thật hiếm thấy, cô bằng lòng lộ mặt vì Đồ Sơn."


Tiểu Yêu nhẹ nhàng dừng lại động tác trên tay, cười khúc khích nói: “Phòng Phong tiên sinh nói đùa.” Nàng lại bốc một nắm nhỏ thức ăn cho cá tùy ý rắc xuống ao: “Kể từ khi phu nhân tộc trưởng Đồ Sơn tộc chết. Đây là bữa tiệc đầu tiên được tổ chức, và dựa trên tình bạn của ta với tộc trưởng Đồ Sơn, không có lý gì ta không được đến.


"Ồ? Nghe đồn Đồ Sơn có ý định tiếp nối cuộc hôn sự mới cho tộc trưởng. Không biết Vương Cơ nghĩ sao về chuyện này?"


“Cảm ơn Phòng Phong tiên sinh đã lo lắng cho cuộc hôn sự của ta,” Đồ Sơn Cảnh từ đầu bên kia đình chậm rãi bước tới, “Ta nghĩ mình không cần quan tâm về điều đó.”


Phòng Phong Bội mỉm cười, nhàn nhã bước đến bên cạnh Tiểu Yêu, ngồi xuống cách nàng không xa: "Bây giờ em gái ta không còn nữa, tộc trưởng Đồ Sơn tộc gọi ta là Phòng Phong tiên sinh. Thật sự không vui chút nào." Y vừa nói vừa liếc nhìn Tiểu Yêu bên cạnh y.


Nhìn thấy Đồ Sơn Cảnh tới gần, Tiểu Yêu đứng lên, nhẹ nhàng cúi đầu: "Đồ Sơn tộc trưởng."


Đồ Sơn Cảnh nhìn người trước mặt, sửng sốt một lát, sau một lúc mới định thần lại, giơ tay lên chào lại: “Vương Cơ.”


Phòng Phong Bội ở một bên rất có hứng thú nhìn hai người chào tới chào lui trước mặt, vô cùng hứng thú nói: “Không biết…”


"Xin lỗi, ta đi trước." Tiểu Yêu hướng Đồ Sơn Cảnh gật đầu, không để ý tới Phòng Phong Bội chưa nói dứt lời bên cạnh, xoay người đi về phía bên kia hành lang.


Nhìn thấy Tiểu Yêu rời đi, Phòng Phong Bội vội vàng đứng dậy, gật đầu với Đồ Sơn Cảnh rồi đuổi theo sau.


Trong đình ven sông đột nhiên trống rỗng, Đồ Sơn Cảnh đứng đó, nhìn về hướng hai người rời đi, hồi lâu không nhúc nhích.






Tiểu Yêu bước ra khỏi phủ Đồ Sơn, đi về phía con phố nhộn nhịp.


Phòng Phong Bội cuối cùng cũng đuổi kịp nàng: “Này, chúng ta đi chung.”


“Nếu không thì sao, tiếp tục nghe ngài làm trò hề quái đản?” Tiểu Yêu tức giận nói, không chịu liếc y dù chỉ một cái.


“Được rồi được rồi, đừng tức giận, ta mang cô đi ăn đồ ngon.” Phòng Phong Bội kéo tay áo nàng.


Tiểu Yêu vẫn còn khó chịu, nhưng nàng cũng không rút tay áo ra: “ngài muốn ăn gì?”


ĐỪNG NHUỘM MÀU TƯƠNG TƯ  (Đã Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ