CHƯƠNG 1

510 9 0
                                    

Tiểu Yêu và Tương Liễu ngồi cạnh nhau trên nền sỏi mịn, gió biển hòa lẫn mùi muối biển khiến những con sóng vỗ bờ.

Tiểu Yêu trỏ tay chỉ về phía tận cùng của biển khơi, hỏi: "Tương Liễu, ở đó có gì?"

"Biển lớn muôn trùng."

"Không có đất liền sao?"

"Ở đó chỉ có những hòn đảo."

“Những hòn đảo thế nào?” Tiểu Yêu quay người hỏi Tương Liễu.

“Có những hòn đảo không một bóng cây ngọn cỏ, có những hòn đảo đẹp như mộng cảnh.” Tương Liễu trả lời cô.

Tiểu Yêu có chút mê mang nhìn về phương xa: “Ta rất muốn nhìn thấy nó.”

Tương Liễu liếc nhìn Tiểu Yêu, cúi đầu chỉnh lại gấu áo: “Cô có thể tìm người khác đi cùng cô.”

Tiểu Yêu không hề dỗ dành y đồng ý như thường lệ, nàng chỉ nhếch khóe môi cười: “Không biết đến lúc nào mới có ai đó có thể đi cùng ta tới đó.” nàng nhặt một hòn sỏi ném xuống biển.

“Sợ rằng ngoài ngài ra sẽ chẳng có ai đi cùng ta cả.”

Tương Liễu quay đầu lại nhìn Tiểu Yêu.

Gió biển thổi bay phần tóc rũ xuống hai bên thái dương, nàng ngẩng đầu lên như đang nhìn những hòn đảo xa lạ phía xa xăm bên kia biển, ánh mắt nàng trong trẻo lạ thường.

Ban đầu Tiểu Yêu vốn dĩ có khuôn mặt trái xoan, nhưng cằm nàng giờ đây đã nhọn hơn trước kia một chút.

Tương Liễu không nói gì, đứng dậy rũ bỏ cát mịn trên quần áo rồi đưa tay về phía Tiểu Yêu.

"Bây giờ chúng ta trở về sao?" Tiểu Yêu hỏi.

“Chọn ngày còn hơn gặp ngày” Tương Liễu thoải mái cười nói “Hôm nay ta dẫn cô đi xem đảo, coi như trả công để cô tiếp tục làm thuốc độc cho ta.” Tương Liễu lắc lắc chiếc túi đựng cỏ hồng ngọc trong tay hướng về phía Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu sửng sốt, nhìn thẳng vào Tương Liễu.

Nhìn thấy nàng ngơ ngác, Tương Liễu không khỏi bật cười: "Sao cô lại ngơ ngác thế? Đi thôi!" Tương Liễu đỡ vai nàng, nhảy lên lưng Mao Cầu.

Mao Cầu dang có đôi cánh bay đi.

Mao Cầu cõng hai người họ trên lưng, bay nhanh lên bầu trời phía bên trên biển lớn.

Khi họ gặp một hòn đảo mà Tiểu Yêu quan tâm, Tương Liễu đã vỗ lưng ra hiệu Mao Cầu đáp xuống, hai người đi khám phá hòn đảo, khi họ nhìn thấy những loài thực vật và động vật mà Tiểu Yêu chưa từng thấy trước đây, Tương Liễu kiên nhẫn giải thích từng điều một cho nàng.

Khi họ lại đang bay trên bầu trời cao, đột nhiên phía trước có những bóng mây dày đặc, Tiểu Yêu không khỏi nắm lấy tay áo Tương Liễu.

Tương Liễu vỗ vỗ mu bàn tay của nàng: "Chúng ta sắp tới rồi."

Một luồng băng tinh đột nhiên cuộn xoáy trong không khí, đám mây trắng đột nhiên tản ra hai bên như bị một lưỡi dao sắc bén xẻ ra, sau một trận gió lốc, mây mù đột nhiên trở nên trong trẻo.

ĐỪNG NHUỘM MÀU TƯƠNG TƯ  (Đã Hoàn)Where stories live. Discover now