Sư Chi Phó thấy cô băn khoăn liền an ủi, “Anh Thành sẽ không sao, đừng lo lắng.”

“Tôi chẳng quan tâm, không không không..... thật ra cũng hơi lo. Hiện tại thể chất anh ấy đặc thù, lỡ xảy ra chuyện gì.......”

Thì ai trả tiền lương cho cô? Việc nhẹ lương cao như vậy biết đi đâu tìm? Ở trước mặt "vợ" tương lai của hắn cô không thể bủn xỉn, ra sức tăng thiện cảm mới là chính sự.

“Anh ấy là miếng mồi ngon của quỷ mà, anh chàng vạn kẻ mê.”

Nhậm Thành đúng là rất lợi hại, không chỉ được ma quỷ yêu thích, được con người yêu thích, thậm chí, chậc chậc chậc......., ngay cả đàn ông cũng thích. Cô liếc mắt nhìn tên "thụ" đối diện. Nhậm Thành thật đủ tình thú!!!

“Khụ khụ......” Cách miêu tả của cô làm Sư Chi Phó không kịp đề phòng, suy nghĩ được đà bay xa.

“Vậy.... Mông Mông thích anh ấy à?” Âm lượng Sư Chi Phó chỉ đủ nghe.

Chuông cảnh báo trong lòng Vu Mông Mông kêu vang. Không ổn! Hắn đang tìm hiểu tình địch, cô hoảng hốt vội vàng xua tay.

“Không thích không thích. Nhậm tổng đẹp trai có thừa, nghiêm khắc bá đạo, lại lắm tiền nhiều của, tôi không xứng thích anh ấy, ha ha, không xứng không xứng........”

Phì phì phì...... Người đàn ông của Mary Sue và ma quỷ, cô thật sự không dám mơ tưởng.......

Vu Mông Mông vung tay lên, “Tôi đây tâm ở bốn phương……” Và tiền.

Sư Chi Phó thấy cô ra vẻ cao thâm, cúi đầu cười khẽ vài tiếng.

“Mông Mông thật đáng yêu.”

Vu Mông Mông ngắm nhìn hắn. Tên này mấy ngày nay có điểm không bình thường, cụ thể không đúng chỗ nào, cô suy nghĩ vài lần cũng chưa thông. Có lẽ tuyến tình cảm của hắn và Nhậm Thành sắp có tiến triển nên hắn bắt đầu mẫn cảm, hoặc là hắn mẫn cảm với sự “tồn tại” của cô.

Cốt truyện thật quá đáng, có thể để người ta thả lỏng một chút được không? Mà hình như hai nam chính cũng chẳng có tiến triển gì cụ thể cả. Vu Mông Mông nghĩ đến to cả đầu.

Không đúng, gần đây quan hệ của hai người bọn họ vẫn có biến hóa, tỷ lệ ghen với cô vô hình chung tăng lên, hơn nữa..... Vu Mông Mông liếc nhìn gã "thụ" đối diện. Vừa rồi hắn hỏi cô về việc “thích Nhậm Thành”, cho thấy quan hệ của hai người đã tăng tốc vèo vèo.

“Mông Mông? Ăn no chưa? Chúng ta nên xuất phát thôi.”

Vu Mông Mông nghe giọng hắn ôn nhu đến dị thường, suy nghĩ trong lòng càng thêm chắc chắn. Quả nhiên, nhân lúc cô không chú ý hai tên này liền bắt đầu để ý nhau.

“Tôi no rồi, chúng ta đi nào.” Vu Mông Mông đẩy ghế dựa, đang định đi lại chần chờ.

“Tôi có cần thay quần áo không?”

Buổi biểu diễn nhiều ngôi sao lớn như vậy, ăn mặc xuề xòa có vẻ không hay cho lắm.

“Bộ này được rồi, mấy minh tinh ăn diện lộng lẫy cũng không đẹp bằng Mông Mông.” Sư Chi Phó tiến lên phía trước cưng chiều vuốt mũi cô.

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Where stories live. Discover now