Chương 2: Tam nan đề

172 14 0
                                    

Sau khi hán tử gây sự kia ly khai, Phác Tử Hiên liền hướng mọi người nói vài câu trấn an, dẹp yên một hồi sự việc không cần thiết vừa rồi.

Ðám người dần dần tản ra, Phác Tử Hiên thở phào nhẹ nhõm, vốn định cùng ngân trang thiếu niên chào hỏi một tiếng, tạ ơn hắn chủ tớ ba người đã tương trợ, thuận tiện kết làm bằng hữu. Thế nhưng ngân trang thiếu niên cùng hai hạ nhân đi cùng đã sớm biến mất không thấy bóng dáng.

Phác Tử Hiên không khỏi lộ ra vẻ mặt thất vọng.

Giờ Dậu (5 -7 giờ chiều) ngày tiếp theo, Phác Hàn Lâm quý phủ đèn lồng treo cao, tiếng nhạc không ngớt. Hàn lâm Phác Kiến Quốc trên danh nghĩa "Tụ hội hiền tài luận bàn tài nghệ", tại hàn lâm sân trước thiết yến, mời tất cả kẻ sĩ có tài trong thiên hạ.

Phác Kiến Quốc cũng là một văn nhân, từ trước đến nay luôn yêu thích so tài văn chương, cũng thập phần coi trọng nhân tài, đó cũng là lí do vì sao từ Hồng Vũ năm thứ nhất đến nay, hằng năm đều có một lần tổ chức cuộc tụ hội này, thứ nhất là cùng văn nhân luận tài, thứ hai là giang sơn mới đang thời kì sơ khai, nhân tài còn thiếu, mượn cơ hội này mà chiêu mộ nhân tài, ý nghĩa không nhỏ.

Năm nay, người tới tham dự cuộc tụ hội này so với mọi năm số lượng lớn hơn nhiều, Phác Tử Hiên tính toán sơ qua cũng có vài trăm người, trong đó văn tài nhân sĩ từ trước đến nay không ít, lại có thêm công tử nhà thượng thư đến tham gia, mọi người mỗi người một câu, vui vẻ nói chuyện, rất náo nhiệt.

Bọn hạ nhân càng vội vã không ngừng, mang thêm món ăn và rượu... Thiếu người làm đến nỗi thiếu chút nữa liền ngay cả nha hoàn hầu hạ tiểu thư cũng bị kêu đi bưng đồ ăn, hoàn hảo Phác Tử Hiên kêu tiểu nhị ở tửu lâu của hắn đến bằng không Phác Thái Anh đêm nay chắc chắn sẽ không có nha hoàn hầu hạ.

Chủ đề của cuộc tụ hội lần này là văn đấu, mà đầu tiên là đối câu đối. Phác Kiến Quốc có ý định khảo nghiệm các văn nhân đang ngồi đây, vì thế bèn liên tiếp ra nhiều nan đề (đề khó). Trong đó có câu:

Hà hoa hành ngẫu bồng liên đài.

Từng chữ đều liên quan đến "Thảo" (cây cỏ), để đối được vế sau, thực sự rất khó.

Tân khách tham dự chau mày suy nghĩ, có người khẽ thì thầm với nhau, trên mặt xuất hiện biểu tình thẫn thờ... Vốn lúc đầu cảnh tượng rất náo nhiệt, trong nhất thời, không gian lại trở nên yên lặng hơn nhiều.

Hoàn hảo có mặt ở đây cũng có nhiều thi nhân có sở trường về câu đối. Chỉ chốc lát sau, Hộ bộ thượng thư Lâm công tử tiêu sái đứng lên, cầm bút viết xuống:

Phù dung thược dược nhị phân phương.

"Hà hoa" (hoa sen) ðối với "Phù Dung", "Hành ngẫu" (ngó sen) đối với "Thược dược", câu đối không chỉ thập phần tinh tế mà ý cảnh càng thượng thừa, làm cho chúng văn nhân phải đố kị, nhưng không thể không vỗ tay khen ngợi.

Phác Kiến Quốc vuốt vuốt râu, gật gù khen:

"Lâm công tử quả nhiên tài giỏi."

Không đợi Lâm công từ mở miệng, tân khách đang ngồi có người không khách khí nói:

[Lichaeng - Cover] Thu Thuỷ Trường Thiên Loạn Hồng NhanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ