Chapter 8

134 10 3
                                    


cre: @yamasuke040on twitter

________________________

"Cậu thua, tôi thắng." Kojiro cười khoái chí khi thấy Kaoru chật vật trở lại sau một lúc lâu chờ đợi.

"Anh đã đi đâu vậy ạ?" Reki tò mò hỏi, cậu nhích gần lại phía anh một chút nhưng lại bị từ chối đẩy ra xa.

"Lạc đường." Kaoru đáp nhẹ như không, xong chẳng nói chẳng rằng bỏ lại ba tên ngốc đứng chơi vơi trên cát mịn để đi thay đồ.

Langa chậm rãi ghé miệng vào tai Reki, thấp giọng thì thầm: "Cậu thấy anh ta có lạ không?" Reki thành thành thật thật gật đầu mấy cái, xong quay qua nhìn Kojiro vẫn đang dõi mắt về hướng anh vừa đi, tự dưng linh tính mách bảo hai vị đàn anh này đang có khúc mắc gì đó với nhau, trong lòng ngứa ngáy muốn hỏi nhưng nghĩ lại thôi.

Về phần gã, suốt từ sáng đến chiều liền đem Kaoru biến thành 'hầu nam' của mình, sai người ta làm hết việc này đến việc nọ, nào thì xách đồ hộ, nào thì đi mua nước, nào thì trả tiền ăn,... Mặt anh càng lúc càng đen, đôi cánh tay chịu nhiều sự kìm nén do chủ nhân của nó rất muốn đấm cho tên đầu toàn thịt nhưng lại không thể. Kaoru ấy à, đã nhận lời thách đấu thì không có chuyện tự ý rút lời, nên anh sẽ cố nhẫn nhịn hết ngày hôm nay.

Tối hôm ấy, sau khi vật vã chạy hết nơi này đến nơi nọ, cả bốn đã mệt rã rời nên liền về phòng nghỉ ngơi. Kaoru ngồi ở giường của mình, trên tay cầm điện thoại bấm bấm gì đó, còn Kojiro thì đang tắm. Anh chăm chú dán mắt vào màn hình mà không để ý thấy gã đã tắm xong và từ lúc nào đã đứng lù lù trước mặt mình. "Kaoru." Kojiro gọi.

Anh chậm rãi ngước đầu lên, khắc sau liền giật mình khi thấy trên người gã chỉ mặc qua loa một chiếc áo choàng tắm, phần ngực săn chắc cứng rắn lộ rõ ra, đâu đó vẫn còn đọng lại vài giọt nước tong tõng nhỏ xuống từ mái tóc màu trà dài dài quá cổ của gã. Quả thực là mỹ nam, quá mức quyến rũ, nhất là trong bộ dạng gợi cảm thế này.

Kaoru bất giác nhích người về phía sau một chút, thuận miệng hỏi: "Chuyện gì?"

"Đi mua giúp tôi vài thứ đi." Kojiro lấy từ trong ngăn kéo của chiếc tủ đầu giường ra một tờ giấy khi chép thứ gì đó dúi vào tay anh. "Nhanh nhanh lên nhé, giờ cũng khá muộn rồi."

***

Kaoru bước thật nhanh dọc con phố cạnh bãi biển, mắt nhìn chằm chằm vào tờ giấy. Toàn là đồ ăn vặt, từ đầu đến cuối toàn những thứ không cần thiết! Tên chết tiệt này??? Vậy mà bắt người ta lặn lội ngoài đường vào lúc tối muộn chỉ để mua mấy thứ không cần thiết, anh thề với bản thân ngay sáng mai không bẻ gãy cổ gã thì không được.

Vòng vào cửa hàng tiện lợi gần đó nhất, Kaoru hành động cứ như nhà có đại sự gì, gấp gấp gáp gáp vừa vào đã mua được thứ mình cần rồi chạy thẳng một mạch về khách sạn. Xui rủi thế nào, trên đường lại gặp đúng cái đám sáng nay mình động tay động chân cùng! Mà không phải chỉ hai, ba tên, cũng phải cả chục đấy!

Anh đang vận hết tốc lực để chạy, thấy bọn chúng một đám lúc nhúc trong bóng tối, không rõ là đang nói chuyện gì, liền lập tực dừng lại, nép vào một góc tường rồi nhìn ngó xung quanh xem còn đoạn đường nào khác để tránh đi không. "Này, kia là thằng sáng nay phải không?" Bất ngờ, có tiếng hét vang lên từ hướng đám du côn đó khiến Kaoru giật thót mà vứt bỏ cảnh giác xoay người bỏ chạy.

[DROP] Đôi Ba Lời Yêu Gửi Vào Cơn MưaWhere stories live. Discover now