Extra 1: Happy Birthday Kaoru

178 11 5
                                    

Một chiếc ngoại truyện nho nhỏ để mừng sinh nhật anh iu của chúng taaaaaa ~~

HAPPY BIRTHDAY SAKURAYASHIKI KAORU <333

_______________________

Ánh chiều đỏ ối bao trùm lấy cả một mảng trời Okinawa, xen kẽ vài tia nắng vàng rụm cuối cùng của buổi chạng vạng. Kaoru ngồi trước màn hình máy tính, ung dung kiểm tra tin nhắn và các yêu cầu từ khách hàng, xong nhận ra bên ngoài cũng đã xế muộn, anh gập máy xuống và đứng lên, đi chuẩn bị cho cuộc gặp mặt với các đối tác sắp tới. Công việc cứ chồng chất, anh thì lúc nào cũng kín lịch nên thời gian nghỉ ngơi và chăm sóc cho bản thân cũng chẳng có nhiều.

Kaoru chợt nhớ ra rằng đã một thời gian rồi anh chưa đến tìm Kojiro, hay gã cũng chẳng chịu chủ động liên lạc với anh. Cảm giác có chút trống vắng, hơi vương chút nhớ nhung, và anh nghĩ mình đã vì công việc mà quên bẵng đi người mình yêu thương nhất. Nhưng há cờ gì mà đối phương đến cả một tin nhắn hỏi thăm cũng không có?

"Rốt cuộc anh đang nghĩ cái quái gì vậy chứ?"

Vừa thay cho mình bộ yukata tối màu, Kaoru vừa đặt ra vô số câu hỏi bâng quơ không có câu trả lời cho mình. Rồi, anh lại nghĩ lần này có nên hẹn khách hàng tại chỗ của gã không? Thường thì sẽ là như vậy, nhưng chính bản thân anh bây giờ vì giận hờn mà muốn cạch mặt hẳn người ta luôn mặc cho là có cơ hội để gặp nhau rồi đi. Kaoru liếc nhìn vào điện thoại, mong chờ một cuộc gọi, hay một lời nhắn được gửi từ ai kia, nhưng cuối cùng lại chẳng hi vọng gì nữa.

Đã đến giờ rồi, mau chóng đi gặp người ở nhà hàng lớn đã đặt trước nào, mặc kệ Kojiro đấy. 

Thời gian cứ thế trôi mau, cho tới lúc khuya muộn, Kaoru mới có thể kết thúc cuộc gặp mặt và rời đi trong tình trạng mệt mỏi vô cùng. Anh ước giá như bản thân có một ngày thật sự rảnh rỗi để mà xả hơi... và được bên cạnh gã nhiều hơn.

"Phải rồi, hôm nay là sinh nhật mình mà."

Như thể bản thân đã hoàn toàn bị lãng quên trong trí nhớ người kia ấy. Chính Kaoru cũng chẳng nhận ra hôm nay là ngày quan trọng thế nào, nhưng nếu lấy lí do là bận quá nhiều thứ để bao biện thì cũng được, còn Kojiro rõ ràng là rảnh vô cùng mà? Càng nghĩ anh lại càng thấy trái tim mình quặn đau.

Kaoru lướt đi dưới mấy tán cây, trên cao là vầng trăng trắng rực rỡ tỏ cả một đoạn đường dài phía trớc. Bàn tay anh vẫn ngự trong túi, nắm chặt lấy chiếc điện thoại, chỉ cần nó rung lên thôi là anh sẽ ngay lập tức lôi ra để kiểm tra. Kaoru vẫn luôn chờ đợi một tin nhắn, cuộc gọi, một lời chúc chân thành từ người bạn thời ấu thơ kiêm luôn người yêu mình.

Nhưng vô vọng rồi. 

Về đến nhà là anh đã lao vào với công việc, bên cạnh, chiếc ván trượt AI vẫn máy móc phát lên những bản nhạc du dương, nhẹ nhàng giúp người ta cảm thấy thoải mái mà anh vẫn thường thích nghe. Suy cho cùng thì Carla là tuyệt nhất!

-23:30-

Ngày sắp kết thúc, và Kaoru nghĩ mình cũng chuẩn bị đi ngủ đi là vừa. Anh xếp gọn giấy tờ của mình sang một bên, dọn lại bàn làm việc rồi thay đồ và trèo lên giường đầy thoải mái. Hôm nay, ngày 27/3, chính xác là sinh nhật Kaoru, và 'người' duy nhất để ý hay chúc mừng sinh nhật anh chỉ có Carla. Anh vẫn luôn thầm cảm kích 'cô người máy' này, vì những gì tốt đẹp nhất mà nó đã đem đến cho anh, vì những bầu bạn của nó khi anh cảm thấy cô đơn.

[DROP] Đôi Ba Lời Yêu Gửi Vào Cơn MưaWhere stories live. Discover now