Chương 45: Từ Rạp Đến WC

1.7K 6 0
                                    

Thẩm Gia Kỳ bất an mà ngồi ở trên đùi anh rể, hai chân chỉ có mũi chân miễn cưỡng đủ với đến sàn nhà, bởi vậy trọng lượng toàn thân đều ở trên người anh rể, cô vốn tưởng rằng có chị gái ngồi bên cạnh thì anh rể sẽ không làm gì, không nghĩ tới rằng có một bàn tay to bắt đầu ngả ngớn mà vuốt ve trên đùi cô.

"!"

Thẩm Gia Kỳ gắt gao đè lại tay anh rể, không cho hắn lộn xộn, lại bị cường thế mà kéo ra, sau đó cái tay kia liền thông suốt mà đi tới vòng eo cô, dán ở trên bụng nhỏ bình thản rồi vói vào trong quần cô, lặng lẽ tham nhập vào trong qυầи ɭóŧ, sờ đến nhục huyệt, bắt đầu xoa bóp, một ngón tay đẩy ra hai cánh môi âʍ ɦộ đầy đặn, tìm được hạt đậu đỏ giấu ở da thịt hơi mỏng mà moi đào, Thẩm Gia Kỳ sớm đã quen thuộc âu yếm tiểu huyệt nhanh chóng phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ.

Lương Thiệu Dương hướng miệng huyệt cô mà sờ, một tay trơn trượt, hắn thấp thấp khẽ cười một tiếng, một cái tay khác vói vào áo thun cô, bình thản mà mơn trớn bụng nhỏ Thẩm Gia Kỳ, cách áo ngực mà nhéo vυ" bự một cái, cái áo ngực quá ngạnh, không bằng một phần mười của da thịt thế nên cảm giác thoải mái không hề có, vì thế Lương Thiệu Dương không thỏa mãn mà từ áo ngực thò tay vào, bàn tay to bao ở vυ" lớn nóng hầm.

Ô, vυ" rất trướng, rất tốt, chịu không nổi...

Thẩm Gia Kỳ không chỗ dung thân, lại sợ lại thẹn, vạt áo cô trước ngực in lên hình dáng bàn tay to lớn của anh rể đangg không ngừng chơi xấu vυ" mình, đầṳ ѵú đã bị niết đến tê ngứa, động dục mà cao cao đứng thẳng, đồng thời hoa huyệt bị ngón tay anh rể to sờ đến càng thêm ướŧ áŧ, bỗng nhiên, bàn tay to kia lại đi ra ngoài, cảm nhận được ở phía sau mông, một tiếng kéo khóa quần rất nhỏ vang lên, Thẩm Gia Kỳ cả người run run, anh rể... đúng là không sợ gì...không ngờ lại dám móc dươиɠ ѵậŧ đang ngạnh kia ra ngoài!
"ah..." Không cần!

Cô sợ hãi mà thét lên rồi kháng cự, Lương Thiệu Dương lại ngay sau đó đem côn ŧᏂịŧ nóng hổi kề sát hoa huyệt phía dưới của cô, cách qυầи ɭóŧ ướt đẫm của cô mà chậm rãi cọ xát, cả người cô bị làm đến độ không tự khống chế được mà vặn vẹo liên hồi.

Dươиɠ ѵậŧ thô tráng nóng hầm hập hãm sâu đi vào, anh rể cùng cô ở nơi công cộng mà động chạm, lần lượt trái phải trước sau cọ xát qua lại, đem hai cánh da^ʍ thịt kia nghiền nát tách ra hai bên, qυầи ɭóŧ bị đè ép đến lõm sâu vào hoa huyệt, lặc đến hoa huyệt càng thêm ngứa, một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhanh chóng chảy ra, qυầи ɭóŧ ướt sũng nước, tưới ở trên dươиɠ ѵậŧ anh rể, bao vây làm cho dươиɠ ѵậŧ một trận sảng khoái.

A, ngứa, tiểu bức dâʍ đãиɠ như bị dươиɠ ѵậŧ cắm, làm sao bây giờ, không thể...
Thẩm Gia Kỳ gắt gao bắt lấy tay vịn của ghế dựa, dùng sức cắn môi, mũi chân run rẩy lại không hề có biện pháp gì, ở gần chị gái như vậy, dù là một cử động lớn cô cũng chẳng dám, sợ bị phát hiện, với cái kinh nghiệm của cô, chỉ sợ anh rể không đơn giản chỉ là xoa vυ" và cọ cọ trên qυầи ɭóŧ cô như vậy, chỉ là, nơi này chính là rạp chiếu phim, có nhiều người bên cạnh như vậy, chị gái cũng ở bên cạnh, anh rể rốt cuộc muốn làm gì...

Không cần, không cần động, ngứa a...

Đúng lúc này, Lương Thiệu Dương đột nhiên ở bên tai cô trầm giọng nói nhỏ một câu:

[EDIT] MỖI NGÀY ĐỀU BỊ ANH RỂ THAO ( Hoàn)Donde viven las historias. Descúbrelo ahora