Trả người

3.7K 379 55
                                    

Hai con người một lớn một bé ngủ trương thây ườn xác trên chiếc giường lớn tới tận trưa cũng chưa thèm dậy. Sang-hyeok nằm phè phỡn ngủ trên người con mều bếu cũng đang nằm bất cần đời kia, trông có khác nào dùng chung hệ điều hành đâu chứ?

Hôm qua vừa gọi điện báo tin cho vị huấn luyện viên trưởng kia xong thì sau khi kết thúc bữa ăn, Ji-hoon đã bị bà Jeong ụp mũ lên đầu bắt bế Sang-hyeok đi chơi. Chẳng mấy khi quỷ vương nhỏ về đây chơi, nên cho đi đây đó thăm thú làm quen mọi người, nhỡ sau này mà có bị con mình lừa về làm vợ cũng đỡ bỡ ngỡ.

Và thế là midlane GenG theo lời mẫu hậu phải hộ tống "con cưng con ruột" bà Jeong đi khắp phố phường vui chơi. Được cái quỷ vương nhỏ nhà hắn khá ngoan, ngồi im trên tay hắn ngó ngược ngó xuôi hỏi tới hỏi lui những cái mà cậu bé tò mò tý thôi, chứ không quậy phá nên hắn cũng khoẻ.

Kết thúc ngày đi chơi với địa điểm vườn quýt nhà ông bà, Ji-hoon kiệu Sang-hyeok lên cổ để cậu bé tùy ý hái. Sang-hyeok cũng không phụ lòng ông chú "bắt cóc" mình mà hái quýt bỏ đầy một mũ áo Ji-hoon hại hắn tý thì nghẹt thở phải bỏ cậu xuống để nới lỏng khoá áo.

Mở chiếc balo chỉ có vài món đồ trong đó ra, Ji-hoon xếp hết quýt vào bên trong, Sang-hyeok không biết từ đâu rút ra cái túi bóng to đùng phật phật mấy cái điêu luyện như bà bán hàng ngoài chợ mở túi mới đưa tới cho Ji-hoon. Hắn ngớ người nhìn, đầu đầy dấu hỏi chấm dành cho crush bé nhỏ của mình.

- Cái đó đựng quýt cháu hái cho cháu với cả nhà chú, cái này cho cháu xin đựng quýt hái về cho cho các em với các chú già ở nhà được không?

Ánh mắt Sang-hyeok như long lanh lóng lánh những vì sao hi vọng khiến trái tim yếu ớt của báo thủ Jeong Ji-hoon đập loạn xạ, không chần chừ gật đầu lia lịa rồi bế người lên cho tùy ý hái. Chẳng mấy chốc chiếc túi bóng kia đã không còn chỗ nhét thêm, hai con mèo midlane cũng mệt bở hơi tai ngồi thở, cái cổ ngửa lên nhìn quả để vặt thì mỏi nhừ như muốn gãy ra sau.

Trên vai là một balo quýt, trên tay phải là bé quỷ vương vui vẻ tách từng múi quýt căng mọng bỏ vào miệng, đôi khi đút cho hắn như tiếp sức, tay trái lại là một túi quýt bự chảng. Jeong Ji-hoon lết về tới nhà cũng đã là 7 giờ tối.

Bữa tối kết thúc cùng đống vỏ quýt trên bàn, Ji-hoon cùng ông Jeong dọn dẹp xong thì đồng hồ điểm 10 giờ tròn. Ngã người lên chiếc giường trong phòng, Ji-hoon mở điện thoại lên xem thử, có tin nhắn từ GenG, phải rồi, chiều mai có buổi chụp quảng cáo nữa. À mà xe hắn để ở sân bay đã có ai lấy về hộ chưa nhỉ?

- Alo?

- Alo anh Wang-ho, anh ra sân bay lấy xe hộ em chưa?

- Mày nhắc anh mới nhớ để hỏi tội mày đây.

- Ủa? Tội gì??

- MÀY VỨT XE ĐẤY CHÌA KHOÁ MÀY CẦM THÌ ANH MÀY LẤY BẰNG NIỀM TIN VÀ SỨC SỐNG MÃNH LIỆT CỦA HỆ TƯ BẢN À MÀ MÀY CÒN HỎI???

Tiếng hét của Wang-ho như xuyên thủng màng nhĩ của anh chàng họ Jeong, đầu dây bên kia Wang-ho đang thở từng hơi cộc cằn vì tức, Choi Hyeon-joon bên cạnh cũng rén giùm mà nhón nhón tay vuốt lưng anh lớn mong anh xuôi cơn tức, cặp bot Peyz và Delight cũng đứng hình ôm lấy nhau sợ hãi nhìn anh cả đội mình bóp chặt cái điện thoại trong tay.

Khi nhà trẻ thật sự thành nhà trẻNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ