【 Đại Hào: Diên】 Khát Vọng

15 1 0
                                    

【 Đại Hào: Diên】 Khát Vọng

    Author: aworstcooker

2 Thay quần áo

    Ban đêm, dưới ánh nến, A Thiền đang cởi áo cho ngươi. Tú Y lâu chủ Quảng Lăng Vương là nữ, tin tức này càng ít người biết càng tốt, thế là A Thiền cũng là thiếp thân thị nữ của ngươi, ngươi đưa tay, A Thiền giúp ngươi cởi quần áo xuống tới từ phía sau, thay ngươi tháo bỏ xuống miếng vải quấn ngực kia, vải từ một vòng một vòng trượt xuống, ngươi thoải mái mà nới lỏng bả vai ra một chút, A Thiền lại từ sau mặc vào áo trong cho ngươi, hai tay đưa qua dưới nách ngươi, đưa ngươi ôm vào trong lòng nàng.

    "Hảo hảo nghe*."

    Rõ ràng ngày ngày nàng đều vì ngươi mà thay quần áo, A Thiền lại cảm giác giờ này khắc này rất không giống bình thường. Bởi vì ở gần nhau mà rõ ràng nghe được mùi hương trên người ngươi —— trên quần áo huân hương cùng hương vị thuộc về bản thân ngươi.

    "Thật hảo hảo nghe*."

*Nghe ở đây là ngửi thấy.

    A Thiền ôm ngươi đứng ở nơi đó đổi lại quần áo, miếng vải quấn ngực cùng áo bào hỗn loạn chung một chỗ, ngươi đang định ngồi xuống xử lý công vụ còn tại trong đống hồ sơ trước đó thì ngẩng đầu lên còn phát hiện A Thiền đứng ở nơi đó.

    "Làm sao vậy, A Thiền, có chuyện gì sao?"

    "Lâu chủ, ta muốn..."

    A Thiền thanh âm nhỏ yếu dần, có chút do dự cùng do dự. Ngươi nhạy bén đã nhận ra A Thiền hôm nay khác thường, A Thiền ngày thường làm nhiệm vụ chưa từng có thời điểm thất thần, tâm tình bình thản mà kiên định, hôm nay A Thiền trong lòng phảng phất xao động bất an, ngươi cũng có thể nghe được âm thanh tâm loạn ở chỗ nàng. Ngươi từ bàn trà bên cạnh đi tới bên cạnh nàng, tay của nàng siết chặt quần áo của ngươi, nàng nhìn xem ngươi, mặt tựa hồ đỏ lên, dưới ánh nến nhìn xuống có mấy phần không chân thực, nàng nói:

    "Lâu chủ, tối nay quần áo của ta có thể đưa cho thị nữ phụ trách giặt giũ sao?"

    Khó có được, A Thiền nói nhiều lên, nàng giật giật bờ môi, tựa hồ muốn giải thích nguyên nhân. Ngươi nhìn xem nàng, nắm tay khoác lên trên vai nàng, nắm chắc tay, đem quần áo hướng nàng nhẹ nhàng đẩy đi.

    "Ngươi cầm đi."

    "Hảo, tạ ơn lâu chủ."

    "Ngày mai ta liền đem nó đưa cho phòng giặt quần áo."

    "Không cần đưa, nó thuộc về ngươi."

    A Thiền hướng ngươi cáo lui, về tới gian phòng của mình, nàng lấy quần áo của ngươi do dự mãi, vẫn là không có hảo hảo thu lại, mà là đặt lên giường, nàng nằm ở trên giường, ôm quần áo của ngươi, đem đầu chôn sâu vào y phục của ngươi, hít sâu bên trong.

    "Hảo hảo nghe được, thơm quá..."

    A Thiền ôm lấy quần áo, từ mùi hương của ngươi bên trong cảm nhận được an tâm, nàng buông xuống phòng bị, nhắm mắt lại, mặt cọ xát bên trên quần áo của ngươi, cảm thấy thoả mãn.

    "Thật thoải mái, thật an tâm."

    A Thiền mở mắt ra, nhìn xem địa phương* mình vừa mới cọ, phát hiện khối vải vóc mềm mại kia lại là vải quấn ngực của ngươi!

*Chỗ ấy, nơi ấy.

    Đầu óc của nàng ầm ầm rung động, một bên cảm thấy có chút mạo phạm lâu chủ, một bên lại cảm thấy mùi của ngươi thật rất dễ chịu, cọ đều cọ xát, lâu chủ cũng nói bộ quần áo này cho ta, A Thiền yên lặng kiếm cớ đảo ngược tình huống lúc này, tự an ủi bản thân.

    Giống như là nghiện, A Thiền ôm chặt lấy bộ quần áo này, vừa mới thỏa mãn lại chậm rãi chuyển thành khát vọng.

    "Muốn..."

    Muốn cái gì? A Thiền cũng không biết, nàng chỉ là cảm thấy một loại khát vọng từ trong lòng chảy ra, ngay tại các nơi trên thân thể chuyển động, mỗi chỗ huyết nhục* bị nó xuyên qua đều cùng hò hét kêu lên:

*huyết nhục; máu và thịt; máu thịt; mật thiết.

    "Khát vọng! Muốn càng nhiều! Còn muốn càng nhiều!"

    "Khát vọng? Ta khát vọng cái gì?"'

    "Muốn? Ta muốn cái gì?"

    "Còn muốn? Ta còn muốn cái gì?"

    A Thiền xưa nay không phải là một người có tình cảm phong phú, nàng không quen xử lý tình cảm, cũng không am hiểu việc làm rõ tình cảm của mình, nàng đối với tình cảm cảm thụ mơ hồ, nàng chỉ có thể cảm nhận được: Lâu chủ mệt mỏi, lâu chủ nổi giận, lâu chủ thương tâm, lâu chủ vui vẻ.

    Người khác, nàng không cảm giác được, kể cả với chính bản thân mình, cũng không hiểu nhiều lắm.

    A Thiền một mực nhìn, ngắm, quan sát, xem ngươi thời điểm an tĩnh, nàng thậm chí có thể nghe được tiếng thanh âm tim đập của ngươi, A Thiền một chút một chút đếm lấy tim đập của ngươi, trong lòng suy nghĩ:

    "Thật tốt, trái tim lâu chủ đang đập."

    Nàng ôm y phục của ngươi, đối với cảm xúc phức tạp của mình cảm thấy mê mang, rõ ràng việc muốn chạm tới quần áo của ngươi đã thành công, mà vì cái gì còn không vừa lòng. A Thiền trước mắt hiện lên một cái hình ảnh —— A Thiền đang giúp ngươi thay quần áo, y phục của ngươi trượt xuống, lộ ra đầu vai; ngươi cúi đầu, A Thiền con mắt nghiêng qua nhìn qua cái vai cái cổ như được tạc tượng của ngươi, lưng của ngươi rất mỏng, cánh tay cũng thật rắn chắc, cho dù là cơ bắp buông lỏng, ngươi quăng ba đầu cơ vẫn hở ra, đường cong chập trùng.

    "Ta đem lâu chủ xem thật kĩ, thật gợi cảm."

    Đây là lần đầu tiên A Thiền mở ra khái niệm gợi cảm là gì, nàng nhìn xem ngươi, ngươi đưa tay lên nửa ngày không nhìn thấy nàng đưa quần áo lên mặc vào cho ngươi, nghi hoặc trở lại, ánh nến lay nhẹ, nến tâm đôm đốp nổ tung hoả tinh, A Thiền trong đáy mắt ôn nhuận bên trong nín thở.

Editor: Bạn đọc có thể sẽ khá rối ở câu thoại khi A Thiền hỏi về việc quần áo của ẻm đưa cho thị nữ, đơn giản là ẻm hết đồ mặc, mà hết đồ mặc thì sẽ hỏi mượn nhưng không có tỏ ý huỵch toẹt ra.

Tuyển Tập Oneshot A Thiền x Quảng Lăng VươngWhere stories live. Discover now