Chương 3

820 29 11
                                    

Kudo Shinichi vừa nhìn rõ người tới, hai mắt mở to, lập tức cứng nhắc xoay đầu sang một bên, giơ nắm tay lên môi ho khan vài tiếng để che đậy, rồi chậm rãi quay người lại. Anh ngước mắt nhìn Masako Fukada trước mặt, nhưng thật ra ánh mắt lại hơi lệch hướng, lặng lẽ xuyên qua mái tóc bên tai cô ta nhìn thẳng vào cô gái nhỏ không mời mà đến cách đó không xa, nghiến răng.

Cái tên này không làm cho người ta bớt lo lắng, chẳng lẽ từ ban công phòng bên cạnh nhảy qua? Không thể tìm một nơi an toàn mà ở lại sao? Cô ấy định làm gì?

Kudo Ran chớp mắt nhìn chồng, thấp thoáng dưới chiếc bàn ăn tròn ở giữa phòng, thân hình thấp bé của cô nhanh chóng di chuyển đến căn phòng bên phải. Đôi giày không biết bị ném đi đâu, đôi chân trần của cô đang đi tất lụa cẩn thận để không gây ra tiếng động.

Masako Fukada quay lưng về phía sân thượng nên đương nhiên không phát hiện ra tất cả những điều này. Trong mắt cô, ánh mắt của người đàn ông đối diện đang nhìn cô không có tiêu cự, thậm chí còn có chút mơ hồ, như thể đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình. Bỗng nhiên, người đàn ông nhếch khóe môi mím ra một chút ý cười khó thấy. Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng cô lại từ trong đó đọc ra một tia bất đắc dĩ cùng tình cảm lưu luyến, trong lòng không khỏi run lên.

Vị thám tử trước mặt cô có vẻ ngoài đẹp trai, khôn ngoan và kiên định, lại hết lần này tới lần khác làm cho người ta không nắm bắt được, gợi lên dục vọng chinh phục mãnh liệt của cô. Hơn nữa nhớ lại lúc mới gặp mặt, Kimura cố ý thông qua email truyền tin, nói rằng vừa nãy anh ta ở trong hành lang công khai đùa giỡn một nhân viên phục vụ trẻ tuổi xinh đẹp của CLB. Tuy rằng danh tiếng vang dội Vị cứu tinh của cảnh sát Nhật Bản, nhưng xem ra anh ta cũng chỉ là một người đàn ông bình thường bị sắc đẹp mê hoặc, ngược lại thế này sẽ dễ dàng xử lý hơn.

Kudo Shinichi đương nhiên không biết những khúc mắc trong lòng người phụ nữ trước mặt, ngoài mặt anh rất bình tĩnh nhưng thực chất mọi suy nghĩ của anh đều đã bị con cáo nhỏ to gan và xảo quyệt ở cách đó không xa câu đi, thậm chí không phát hiện Masako Fukada đã nhích lại ngồi gần anh hơn một chút.

Thấy Kudo Shinichi không có phản ứng, Masako có chút không nắm chắc suy nghĩ của mình, quyết định tiến thêm một bước. Cô ta chậm rãi đưa tay phải ra gần như muốn phủ lên đầu gối anh, đôi môi đỏ mọnghé mở: "Cậu sẽ giúp tôi chứ, Kudo-kun..."

Đầu ngón tay của người phụ nữ chạm vào khiến vị thám tử ngay lập tức tỉnh táo lại , người đàn ông di chuyển đầu gối của mình ra một chút, không để lại dấu vết né tránh, chuyển sang tư thế ngồi khoanh chân. Sau đó, anh đưa tay kéo kéo cà vạt, cảm thấy khó chịu và hơi cáu kỉnh, cuối cùng thở dài cam chịu.

"Đương nhiên tôi sẽ cố gắng hết sức giúp cô, dù sao đây cũng là mục đích duy nhất hôm nay tôi tới đây."

Giọng nói trầm ấm của Kudo Shinichi không cần thông qua tai nghe vẫn có thể cũng đã truyền vào tai rõ ràng, Ran lúc này đang nửa quỳ trước cửa phòng, bàn tay nhỏ bé trắng nõn đã chạm vào tay nắm cửa kim loại, dừng lại một chút, sau đó khóe miệng cong lên mỉm cười.

Được! Tiếp theo xin anh yểm trợ, đại thám tử của em ~~

Cẩn thận, nhẹ nhàng ấn xuống. Cửa gỗ chạm khắc thật không tiếng động trượt ra một khe hở nhỏ, cô gái nhanh chóng lắc mình chen vào, mặc dù hết sức cẩn thận, nhưng vẫn không thể tránh khỏi khi cửa khóa lại phát ra tiếng "lách cách" rất nhỏ.

[SHINRAN R16] CÁI GIÁ SỬ DỤNG SẮC ĐẸP CỦA THÁM TỬ QUÁ ĐẮT (edit)Onde histórias criam vida. Descubra agora