Ngoại truyện: Không đứng đắn

Start from the beginning
                                    

Hình như... đã không còn đau nữa.

Có điều cả người hơi nóng.

Lúc này từ bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, Chung Trì Tân vừa nghe thấy đã biết là Khương Diệp trở về, hắn lập tức đứng dậy muốn nghênh đón, kết quả vừa bước được hai bước, trực tiếp sụp xuống.

Chung Trì Tân chỉ cảm thấy trước mắt bỗng tối sầm, giống như trên đầu đang trùm một tấm vải đen lớn.

"A Diệp..."

Khương Diệp cầm trong tay một cuộn dán mềm, mở cửa ra không nhìn thấy bóng người, chỉ nghe thấy một tiếng kêu yếu ớt: "Meo ~"

Cô nhìn theo hướng âm thanh thì thấy quần áo của Chung Trì Tân đang rơi trên mặt thảm, bên dưới có một thứ nhỏ bé gì đó đang cử động, âm thanh chính là từ bên trong truyền đến.

Khương Diệp tiện tay đặt cuộn dán mềm lên trên mặt bàn, khom lưng nắm vật nhỏ từ bên trong xách ra, là một con mèo trắng nhỏ mềm mại.

Anh ấy mua sao?

Một tay Khương Diệp ôm mèo, tay kia nhặt quần áo của Chung Trì Tân lên.

Cô vốn cho rằng Chung Trì Tân đang ở trên lầu, nhưng nhặt được một nửa quần áo lại phát hiện ra có chút không thích hợp, như thế nào ngay cả quần lót cũng ở đây?

Khương Diệp cúi đầu nhìn thoáng qua mèo nhỏ, con mắt đen ướt sũng của đối phương chăm chú nhìn vào mình, không chớp lấy một cái, toàn thân mèo nhỏ cứng ngắc, run run rẩy rẩy meo lên một tiếng, sau đó lại rơi vào trầm mặc.

Đem toàn bộ quần áo của Chung Trì Tân đặt lên sofa, Khương Diệp nhìn thấy bên trên mặt bàn nhiều thêm một thứ đồ xa lạ, vươn tay nâng lên mũi ngửi thử, là hương vị của rượu, lại nhìn thấy cả giọt rượu vẫn còn vương trong cái chén bên cạnh.

Anh ấy uống rượu?

Khương Diệp nhíu mày, đi lên lầu tìm Chung Trì Tân.

Không thấy người, cô tìm từ lầu ba xuống tới lầu một, thậm chí còn vòng ra hậu viện, không hề thấy được bóng dáng của hắn.

Lúc này mèo nhỏ trong tay rốt cuộc có động tĩnh, bắt đầu điên cuồng ngoe nguẩy giãy giụa.

Khương Diệp nhíu mày, cô không có kiên nhẫn đối với động vật nhỏ, thấy thế trực tiếp đặt nó xuống mặt đất, chuẩn bị đi tới phòng khách gọi điện thoại.

Nhưng mà con mèo nhỏ kia sau khi xuống dưới lại không rời đi, ngược lại còn cào ống quần cô, miệng vẫn meo meo không ngừng.

Khương Diệp đỡ trán, chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi xổm xuống lần nữa ôm mèo con lên, lúc này nó mới thôi giãy giụa.

Lấy di động ra gọi điện cho Chung Trì Tân, chuông điện thoại lại truyền đến từ bên dưới gối sofa, Khương Diệp khom lưng lấy di động ra, đích xác là điện thoại của hắn.

Khương Diệp đứng trong phòng khách, sắc mặt trầm xuống.

Cô có một loại dự cảm không tốt, Chung Trì Tân uống rượu chắc chắn sẽ say, càng miễn bàn vừa rồi cô nhìn thấy quần áo hắn mặc ngày hôm nay...

[Edit] [Showbiz] THẾ VAI - Hồng Thứ BắcWhere stories live. Discover now