C106: Tắt đèn đi (H nhẹ)

Start from the beginning
                                    

Về phía Kỳ Duyên, cô điều chỉnh đèn phòng ngủ thành màu hồng ám ám, sau đó lôi bộ tinh dầu ra, nhìn qua nhìn lại chọn lấy hương ngọc lan tây bỏ vào máy xông. Cảm thấy vẫn còn thiếu chút kích thích thị giác, Kỳ Duyên mở cửa ra ngoài phòng khách, tìm bó hoa hồng hôm trước đi sự kiện được tặng, gỡ xuống một nhúm cánh hoa đem vào rải trên giường, nhếch miệng cười rải lên cả người chị.

Qua hơn mười phút, hương thơm tinh dầu cũng đã bắt đầu lan đi trong phòng, Minh Triệu theo bản năng khẽ 'Ưm' một tiếng, không hề biết rằng tiếng 'Ưm' kia lại thành công bật lửa người nào đó đang liếm môi nhìn mình nãy giờ.

Kỳ Duyên nhìn chị ngoan ngoãn nằm trên giường, bởi vì bịt mắt, toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung lên đôi môi kia, vốn đã cả người khô nóng. Không nghĩ đến cô còn chưa kịp làm gì, tiểu yêu tinh kia đã muốn câu dẫn mình!

- Gấu Béo... - Chị mềm mềm gọi một tiếng.

Chợt chị cảm thấy như có một cú trời giáng nhào lên người mình, thực rõ ràng, Kỳ Duyên bị tiếng kêu kia kích thích tới rồi, nhào lên giường ôm lấy chị thì thầm "Gấu đây."

Hơi ấm đột ngột phả vào bên tai khiến chị có chút ngứa, theo bản năng rụt rụt cổ. Kỳ Duyên cười khẽ, cúi đầu cùng chị môi lưỡi giao triền. Minh Triệu dựa theo động tác phán đoán tư thế hiện tại của Kỳ Duyên, sau đó cong cong eo ưỡn người lên, khiến cho va chạm của cả hai càng thêm gần gũi.

Che mắt đi rồi, thật sự cái gì cũng dám làm.

Kỳ Duyên ở trong lòng cảm thán một tiếng, hung hăng trừng người nào đó một phen. Mà người ta cũng không tự biết, tay bị trói không cử động được, nhưng mỗi một tấc da thịt còn lại đều như toả ra loại hơi thở quyến rũ, nửa dâng hiến, nửa kháng cự câu dẫn người.

Kỳ Duyên đầu lưỡi, lướt trên làn da vẫn còn lưu lại hương sữa tắm yêu thích của cả hai, hương thơm dịu ngọt khiến cô không cấm nuốt nước miếng một chút, từng tấc da láng mịn bên dưới càng trở nên ngon lành.

- Muốn nhìn Gấu... - Người dưới tràn ra một tiếng nỉ non nhẹ, Kỳ Duyên nghe được ngứa ngáy cả người, không chút đề kháng tháo xuống bịt mắt. Đập vào mắt cô ngay sau đó là ánh mắt động tình của chị, trong đó còn có chút say mê.

Trên ngực bị khoang miệng ấm áp ngậm lấy, một khắc kia, Minh Triệu rõ ràng cả người run lên, hít sâu một hơi, khẽ cựa quậy thân mình.

Kỳ Duyên hưởng thụ phản ứng đó, chỉ là còn chưa đủ...

Từng cái hôn nhỏ vụn rơi xuống, tay cô tách hai chân chị rộng ra, nóng bỏng hôn xuống phần đùi trong, rồi vươn đầu lưỡi liếm dọc lên trên hạ thể. Nụ hôn của Kỳ Duyên, hơi thở của Kỳ Duyên, còn có đầu lưỡi của Kỳ Duyên, đều là ấm nóng, khiến chị cả người tê tê dại dại, căng thẳng da đầu rên rỉ một tiếng.

Đốt cháy giai đoạn, tay Kỳ Duyên mơn trớn vòng eo không tì vết, lần mò luồn xuống giữa hai chân chị, sau một hồi vuốt ve qua lại, thành công khiến nơi đó chảy xuống một dòng nước. Thanh âm rên rỉ nhỏ nhẹ ban đầu cũng dần trở nên phóng túng hơn, khiến máu của cả hai dường như nóng dần.

[TRIỆU DUYÊN][LONGFIC] NGHỀ NÀY KHÔNG DỄ LÀMWhere stories live. Discover now