Chương 104: Tham dự hôn lễ của kẻ thù

17 1 0
                                    

Đang nói chuyện với cậu tám, Minh Châu gọi điện bảo hai người đi vào ăn cơm. Suýt chút nữa, Thu Thảo và Minh Khoa đã bị xếp ngồi cùng bàn với nữ chính, nhưng rồi Minh Châu nhanh chóng xử lý bằng cách rủ em gái đi đón cô dâu. Thanh Trà vốn rất vui từ lúc biết tin mình có chị dâu, nên tất nhiên cô sẽ đồng ý.

Thực ra mọi chuyện cũng không ổn cho lắm... Thông thường một mâm cơm có sáu chỗ ngồi, những người ngồi cùng với Thảo và Khoa lúc này gồm Xuân Yến và ba thành viên tổ chức ESC là Bích Nguyệt, Ban Mai và Xuân Hương. Vốn tưởng có thể thoải mái bàn chuyện chính sự, mà giờ lại có một người chưa "có nhận thức" đang cùng ở đây.

Ai nấy đều ăn cơm trong im lặng, kể cả người lúc nào cũng nói liến thoắng giống như Bích Nguyệt bây giờ chỉ biết giao tiếp bằng việc liên tục nháy mắt với Thảo. Đương nhiên nó chẳng hiểu bà chị muốn gì, ngoài việc biết rằng buổi tối mà Minh Khoa suýt "tiễn anh ba về nơi chín suối" thì phó giám đốc cũng vô tình bị lôi vào. Cậu tám có lẽ đã nhận ra Nguyệt và cảm nhận được bầu không khí cái bàn ăn này quỷ quái ghê gớm, nhưng lại vờ như chẳng có chuyện gì.

"À mọi người, chị Tuyết và chị Thư đi với đoàn rước dâu rồi ạ?" Thu Thảo không ngờ được người đầu tiên phá vỡ sự im lặng đó lại chính là Minh Khoa. Ai mà tin được đây là hoàng tử lạnh lùng kiệm từng lời nói trong nguyên tác?

"Ừ, chị Thư đòi bám theo anh Hoàng, còn giám đốc của tôi muốn tận mắt xem con phù thuỷ đó định làm chuyện gì xấu xa nữa hay không!"

Xuân Hương và Bích Nguyệt ngồi bên cạnh, mỗi người nhéo vào vai Ban Mai một cái, đến lúc này cô mới nhận ra mình đã lỡ miệng. May thay, Minh Khoa chỉ gật đầu chứ không hỏi thêm chuyện gì nữa.

Về cơ bản sau đó Minh Khoa và Ban Mai hỏi thăm nhau đôi lời về chuyện học hành. Có lẽ Thu Thảo nên vui vì cách bọn họ nói chuyện với nhau kì quặc và xa lạ đến mức, nếu ngày trước không đến lớp của cậu tám sẽ không biết hai người từng là bạn cùng bàn. Trong tiềm thức của vài học sinh, bạn ngồi cùng bàn năm cấp ba chiếm một vị trí khá quan trọng trong thanh xuân của mình. Ấy vậy mà cách Ban Mai nhìn Minh Khoa không giống cậu là chàng trai nổi tiếng hay thế nào, mà như một sinh vật ngoài hành tinh thì đúng hơn.

Thôi kệ đi, ngoài Thanh Trà và Thái Sơn thì ở trường cấp ba nó cũng đâu có thân thiết với ai nữa đâu. À suýt thì quên, còn ba kẻ bất thường Xuân Hương, Hoàng Thái và Diệu Chi nữa...

Lúc này, Thu Thảo nên suy nghĩ về lời ngỏ của Minh Khoa thì hơn. Nếu là trong tiểu thuyết phim ảnh... Không, phải nói là ở đâu cũng thế! Khi mà chưa mở lòng yêu ai mà bắt người đang yêu mình phải tiếp tục dành tình cảm cho mình, chắc chắn nói ra sẽ bị chửi xối xả. Nhưng Minh Khoa có vấn đề về tâm lý, chẳng nhẽ nó lại chấp nhặt? Hơn nữa, so với mấy kẻ chưa quên được người cũ mà đã tìm người mới để thay thế, tạm thời lấp đi khoảng trống trong trái tim xong làm khổ người yêu mình, thì lời cầu xin hỏi rõ sự đồng ý của cậu tám không đến mức khốn nạn như thế!

"Em ăn đi này."

Một con tôm lớn bằng hai ngón tay đã được bóc sạch vỏ được thả vào bát của nó. Không chỉ Thu Thảo, những người khác trên bàn ăn đều nghệt mặt khi phát hiện kẻ vừa thực hiện hành động ấy chính là Minh Khoa. Hơn nữa cậu tám chỉ bóc vỏ tôm cho nó, chứ không giúp bất cứ ai khác ngồi trên bàn. Đúng là so với vị trí của Thảo thì đĩa tôm nằm ở xa nhất, nhưng bốn người kia đều nhìn nó không chớp như thể đây là chuyện gì ghê gớm lắm vậy.

Spacious Impact: Phá Vỡ Hậu Cung Ở Vùng Nhiễu LoạnWhere stories live. Discover now