Chương 32: Bị thương

5.5K 203 21
                                    

Chương 32: Bị thương

Cửa tiệm của Kỷ Thanh vẫn chưa chính thức khai trương.

Cửa tiệm này có hai tầng, tầng một là phòng khách, được coi như mặt tiền của cửa tiệm.

Tầng hai là chỗ ở có hai phòng và một nhà bếp.

Trong phòng khách tầng một toàn là các loại giấy đóng gói và rất nhiều hoa khô. Những bông hoa thực sự tươi mới thì phải ba ngày sau mới được vận chuyển tới đây.

Kỷ Thanh vào nhà bếp rửa tay, nói: “Tủ lạnh có xương sườn, thịt gà với thịt bò, hai chú cháu muốn ăn cái gì?”

Tiểu Cảnh giơ tay: “Con muốn ăn xương sườn!”

“Tiểu Kha thì sao?” Kỷ Thanh hỏi.

Lâm Thính Kha: “Tớ cũng ăn xương sườn.”

“Được, vậy nấu một đĩa xương sườn kho, một bát canh gà và hai mớ rau cải là được rồi nhỉ.”

Tiểu Cảnh chạy tới ôm chân Kỷ Thanh: “Mẹ ơi, mẹ bỏ ớt vào xương sườn được không ạ? Con thích ăn cay lắm.”

“Trẻ con không được ăn cay.” Kỷ Thanh lấy một cái khăn ướt lau mặt cho đứa nhỏ.

“Tại sao ạ?”

“Con sẽ bị tiêu chảy.”

Tiểu Cảnh giơ một ngón tay: “Thế ăn một xíu thôi, được không ạ?”

Kỷ Thanh cười thơm má nó: “Được rồi, chỉ một xíu thôi đấy.”

“Con cảm ơn mẹ!”

Hành lý của Lâm Thính Kha cũng không nhiều lắm, y tắm rửa xong thì có thể nhân tiện đơn giản sắp xếp vài thứ.

Tới phòng bếp, y nhéo nhéo má Tiểu Cảnh, nói với Kỷ Thanh: “Để tớ nấu cơm cho.”

Kỷ Thanh cũng lấy một chiếc khăn lau nước đọng trên mặt Lâm Thính Kha, cười đến khóe mắt khẽ cong: “Được, lâu lắm rồi không được ăn cơm Tiểu Kha nấu.”

Điện thoại trong túi áo khoác của Tiểu Cảnh lại rung lên.

Nó lấy điện thoại ra: “Mẹ ơi, là đại thiếu gia.”

Kỷ Thanh cười gật đầu: “Ừm, con ngồi lên ghế sô pha trong kia nghe máy đi.”

Tiểu Cảnh tung tăng nhảy nhót bò lên ghế sô pha: “Con chào đại thiếu gia ạ.”

“Tiểu Cảnh về đến nhà chưa con?” Tống Tạ Thần hỏi.

“Vâng, con về đến rồi ạ.”

Tống Tạ Thần: “Mẹ con đâu.”

“Mẹ và chú Tiểu Kha đang nấu cơm ạ.”

Tống Tạ Thần: “Chú cũng đang ăn cơm, Tiểu Cảnh con mở video đi. Chú sẽ vừa ăn cơm vừa kể chuyện cổ tích cho con.”

Sau khi bật video, Tống Tạ Thần ở đầu bên kia cũng cầm một quyển truyện cổ tích giống y quyển trong tay Tiểu Cảnh, bắt đầu đọc.

Lâm Thính Kha thuần thục nhặt rau, Kỷ Thanh đứng rửa rau ở bên cạnh.

Lúc này Kỷ Thanh mới hỏi: “Sao bây giờ cậu lại tới đây, có phải đã có chuyện gì rồi không?”

[ĐM/SONG TÍNH] Vợ và người quản gia của hồi môn.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ