Chương 2.2

164 15 1
                                    

Đi đến cửa phòng sách của anh, cửa phòng cũng không có đóng, cô theo khe hở nhìn vào, thấy anh đang ngồi trước bàn làm việc, hai tay bận rộn chuyển động trên bàn phím.

"Thực xin lỗi quấy rầy một chút." Cô tượng trưng gõ lên cửa phòng,"Xin hỏi tôi có thể nói chuyện với anh không?"

"Không thể." Anh nhíu mày, đầu ngay cả nâng cũng không nâng.

"Nhưng là tôi cảm thấy chúng ta hẳn cần nói rõ một chút." Cô không để ý tới anh lạnh lùng cự tuyệt, tự ý đi vào trong phòng,"Tôi sẽ không làm mất nhiều thời gian của anh đâu."

Anh giương mắt nhìn cô khập khiễng đi về phía mình, chán ghét trong mắt cũng càng ngày càng mãnh liệt.

"Năm phút." Anh lưu hồ sơ lại,"Hiện tại cô có thể bắt đầu."

Anh ta còn muốn tính giờ trước a, có cần kiêu ngạo như vậy hay không a!

Lửa giận của Kim Trân Ni lại bị anh khơi lên, cô đi đến trước bàn làm việc của anh, hít sâu vài lần mới mở miệng nói:"Kim tiên sinh, nếu thời gian của mọi người đều thực quý giá, như vậy tôi sẽ nói ngắn gọn, có liên quan đến việc anh nói tôi chính là vợ anh Angel, chuyện này kỳ thật là hiểu lầm, tên của tôi là Kim Trân Ni, kinh doanh cửa hàng trang phục dành cho thú cưng trên mạng."

"Thời gian trước bởi vì tôi cùng khách hàng hẹn gặp mặt ở nhà hàng phát sinh nổ mạnh, tôi cũng không biết vì sao sau khi tỉnh lại liền biến thành phu nhân của anh, vừa vặn tôi chỉ có một mình ở Đài Bắc, phát sinh loại việc này cũng cần người chiếu cố, cho nên mới... Dù sao, tôi thực cám ơn trong khoảng thời gian này anh cùng Trung bá bọn họ chiếu cố cho tôi..."

Cô nói một hơi tới đây, nhìn đến khuôn mặt tuấn tú của anh thủy chung đều là biểu tình thờ ơ, nhịn không được nhíu mày,"Uy, anh có đang nghe tôi nói chuyện hay không a?"

Kim Tại Hưởng lại là biểu tình sâu xa khó hiểu, dường như là đang nhìn xem cô định chơi trò gì, khóe miệng tựa tiếu phi tiếu tươi cười,"Tiếp tục đi, cô còn hai phút."

"Anh..." Người đàn ông này thực làm cho người ta bốc hỏa,"Anh luôn dùng loại thái độ này để nói chuyện với người khác sao?"

"Nếu tôi là cô, tôi sẽ không lãng phí thời gian ở những câu khắc khẩu vô nghĩa đâu."

"Được rồi, nếu như vậy tôi cứ việc nói thẳng , tôi muốn rời khỏi nơi này, từ nay về sao mỗi người một nơi không liên quan đến nhau nữa, tôi nợ anh tiền thuốc men, anh cho tôi hóa đơn, tôi sẽ nghĩ biện pháp chậm rãi trả lại cho anh, không quấy rầy Kim tiên sinh anh làm việc nữa."

Cô căm tức cầm lấy đồng hổ trên bàn làm việc của anh, phanh một tiếng đặt tới trước mặt anh,"Không nhiều không ít vừa đúng năm phút." Cô khiêu khích trừng mắt nhìn anh liếc một cái,"Không hẹn gặp lại!"

Cầm nạng lên, cô xoay người định đi ra ngoài cửa, Kim Tại Hưởng tao nhã dựa lưng vào trong ghế da, hai tay thon dài để cùng một chỗ, nhìn bóng dáng cô đi lại tập tễnh, gợi lên ý đùa cợt cười,"Angel, xem ra cô tựa hồ càng ngày càng nâng cao trò chơi mất trí nhớ này."

"Tôi không phải Angel!" Cô quay sang, hung hăng trừng mắt anh," Nhắc lại một lần cuối cùng, tôi tên là Kim Trân Ni!"

Kim Tại Hưởng suy nghĩ sâu xa hỏi: "Sẽ không phải cô muốn dùng chiêu rời nhà trốn đi này để khiến cho tôi chú ý chứ?"

𝔗𝔥𝔢 𝔖𝔭𝔬𝔲𝔰𝔢'𝔰 ℭ𝔬𝔫𝔣𝔩𝔦𝔠𝔱 [𝔗𝔞𝔢𝔫𝔫𝔦𝔢 𝔙𝔢𝔯𝔰𝔦𝔬𝔫]Where stories live. Discover now