Chương 24 - 200 mét vuông

287 28 4
                                    

(Truyện chỉ đăng trên wattpad thivenhatdang và facebook The girlll in the blockade)

Mới là đầu thu, Lâm Vũ Chi của khoa họ đã mặc áo len mỏng cao cổ, dù mỏng nhưng đúng là áo len, còn cao cổ nữa.

Lâm Vũ Chi mặt không đổi sắc đi vào lớp, giấu đi mấy dấu hôn ở cổ mà chắc phải mất cả tuần lễ mới có khả năng chậm rãi biến mất, hiểu rõ tình hình này, Triệu Lương cùng Lưu Tiểu Thiên mỗi lần nhìn về phía Lâm Vũ Chi ánh mắt đều là ý tứ sâu xa.

Y cùng Đường Hành Thiên ở bên nhau là chuyện rất nhiều người biết, coi như Lâm Vũ Chi không có chủ động nói, Đường Hành Thiên cũng cực kỳ rõ ràng, Lâm Vũ Chi bữa sáng cơ hồ đều là hắn mua, đều đặn tiết cuối cùng của mỗi sáng, Đường Hành Thiên sẽ đúng giờ đứng bên ngoài phòng học bọn họ chờ Lâm Vũ Chi để cùng nhau ăn cơm.

May mắn còn chưa tới cuối kỳ, Đường Hành Thiên tự thấy vậy, khoảng thời gian này không quá bận bịu, trừ thời gian lên lớp được định sẵn, còn lại việc vặt vãnh ít đi rất nhiều, chờ tới gần cuối kỳ, thời gian hai người gặp được nhau liền giảm bớt.

Lâm Vũ Chi đang chuẩn bị đi ngủ liền nhận được điện thoại của Mạc Hạ.

"Nhiệt độ lại giảm, mẹ nhìn dự báo thời tiết, S thành nhiệt độ thấp nhất, lại là nơi lạnh sớm nhất, con đừng để cảm mạo, nhớ mặc nhiều vào." Mạc Hạ không yên lòng, còn định nghỉ phép để qua thăm Lâm Vũ Chi.

Lâm Vũ Chi tranh thủ thời gian, nói, " con vẫn ổn mà, bệnh viện sắp có đợt kiểm tra cuối năm, mẹ lấy đâu ra thời gian, lại nói, thân thể mẹ vốn không tốt, không nên đi lại đường xá xa xôi."

Sau sự cố sinh non năm đó, Mạc Hạ đã bị tổn thương nguyên khí, rất dễ dàng mệt nhọc, dẫn đến hiện tại những ca phẫu thuật quy mô quá lớn đều không thể làm được, cần bác sĩ hỗ trợ đều nhiều hơn các bác sĩ phẫu thuật khác, mỗi lần tiến vào phòng giải phẫu, trong túi đều có nước chè, bệnh viện cũng đề nghị nàng không nên trực ca đêm, nhưng bác sĩ ngoại khoa, thường có các ca phẫu thuật gấp gại mà trọng đại vào đêm khuya, Mạc Hạ làm sao cũng không nguyện ý trở thành người được tất cả chiếu cố.

Dù là làm trợ thủ, Mạc Hạ vẫn muốn có thể tiến vào phòng phẫu thuật, nàng cũng sẽ không mù quáng tự tin mình có thể đứng trong một cuộc phẫu thuật từ đầu tới cuối.

Mạc Hạ không yên lòng nhất chính là Lâm Vũ Chi.

Lâm Vũ Chi cũng không mất kiên nhẫn, nghe nàng lải nhải nửa ngày, mới nói, "Chính mẹ nên chú ý thân thể mình thật nhiều, con không có vấn đề gì đâu."

Cúp điện thoại, đã nhìn thấy Triệu Lương bọc lấy chăn mền làm ổ trên giường, trên chăn đặt vào xấp tài liệu và biểu đồ phẫu thuật, cậu không quá quan tâm mà nhìn, thỉnh thoảng rùng mình một cái, "Mẹ nó, phương Nam mà như thế này à? Không phải nói bốn mùa như xuân à? Con mẹ nó chứ lừa vờ lờ."

Lưu Tiểu Thiên đem điều hoà không khí tăng thêm vài độ, "Còn tốt, S thành cũng không lạnh quá lâu đâu, hai ngày nữa là ấm lên."

Thật ư?

Lâm Vũ Chi dựa vào cái ghế ngả về sau, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh trông thấy bên ngoài mưa rào xối xả, khó tránh lạnh như thế, trời mưa, mưa còn lớn như vậy.

Xin anh đừng theo đuổi tôi - Nhất Tiết NgẫuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ