cách hôm sang nhật chỉ còn một ngày, bọn mèo này đã làm gì?
#1
chuyện về quê trước khi sang nhật của cao văn bình và nguyễn bảo long
sẽ chẳng có chuyện về quê nếu như văn bình không nổi hứng rủ em nhỏ về thăm gia đình, đương nhiên em nhỏ đồng ý
bọn nó được chào đón lắm, em nhỏ háo hức muốn xem thử quê bồ, thế là văn bình chở em trên xe đạp, đạp quanh xóm
mọi chuyện trông có vẻ rất ổn, cho đến khi bảo long thấy trên ao có thuyền, và rồi..
"ê bình ơi"
"hửm?"
"chèo thuyền không?"
"mày biết bơi không?"
"hong"
"thế mà rủ?"
văn bình cười, gõ đầu bảo long một cái rõ đau
bồ bịch gì mà thế đấy, dỗi
"đauuuuuu, hong đi thì thôi"
"thôi anh xin lỗi, tao chèo mày đi nhé"
"ừm!"
mẹ văn bình thấy hai đứa nhỏ lúi húi sau nhà, quay qua quay lại đã thấy ngồi yên vị trên thuyền
hai đứa nhỏ muốn làm cú trick cho đời hả?
"đưa tao chèo thử với"
"chắc chưa?"
"chắc..."
"thôi mày ngồi yên đi, tao chèo cho"
"tao vẫn muốn thử màaaa"
"thôi này, chèo cho chắc nhé, té cả hai bây giờ"
"ê hihi tao chèo được rồi nè"
"giỏi nhỉ"
"thế mới vào làm dâu nhà mày được"
"làm dâu?"
"chứ sao, hay mày muốn cưới em nào khác về?"
"ơ không có-"
"mẹ ơi, thằng bình bỏ con"
"mày dám bỏ con dâu mẹ là mẹ đuổi khỏi nhà"
"hong có mà:<"
phải nói, về nhà văn bình em như công chúa vậy, chẳng cần làm gì cả, ngồi cùng mẹ lặt rau, rồi lại nhìn văn bình làm đồ ăn
văn bình thề, lần đầu tiên và duy nhất, không có lần sau, bảo long cho em làm con ghẻ mất thôi
#2
đội trưởng ở lại cùng người yêu
văn khang biết, em nhà kiểu gì cũng buồn, nhưng ai có muốn chấn thương đâu hả em?
"bim bim, kẹo, sữa, quần áo, đủ rồi, anh cẩn thận nhé, thay phần em.."
"anh biết rồi, trường cũng không được buồn nhá, anh thương, mà anh xin cái này nhé"
YOU ARE READING
ổ mèo (drop)
Fanfictionmột bọn mèo láo nháo lăn lộn dưới cỏ xanh một màu cờ sắc áo chạy theo trái bóng lăn. mãi một tình yêu, độc nhất vô nhị! by ng cham △lowercase không có thật. ♡
