Chương 6

5K 609 17
                                    

Có lẽ bởi vì mệt, hoặc cảm giác ôm Malfoy quá tuyệt, Harry cũng ngủ luôn. Lạnh vẫn hoàn lạnh, nhưng sự lạnh lẽo này lại rất tốt, bởi vì đây là độ ấm thuộc về Malfoy.

Vậy nên khi cảm giác lạnh lẽo này biến mất, Harry lập tức tỉnh lại. Anh ngồi dậy, nhìn chỗ bên cạnh đáng ra phải có người nhưng giờ phút này lại trở nên trống trải.

Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã mọc, cho nên Draco sẽ rời đi khi trời sáng sao?

Không, không phải như thế.

Harry vừa mặc đồng phục vừa hồi tưởng lại lần đầu nhìn thấy Malfoy ở học kỳ này. Lần đầu tiên gặp trên tàu tốc hành Hogwarts rõ ràng là ban ngày.

Harry bình tĩnh lại, tuy rằng anh lại rơi vào trạng thái bi thảm khi phải chứng minh mình không phải kẻ điên lần nữa, nhưng không sao, anh rất có kinh nghiệm.

Hắn nhìn không giống hồn ma chút nào, nếu là thật thì tất cả mọi người trong trường đều có thể nhìn thấy linh hồn đáng sợ của Malfoy.

Nhưng tại sao chỉ mình Harry có thể thấy hắn?

Harry đi tới toà tháp Gryffindor, anh mẫn cảm phát hiện tất cả mọi người đều dùng loại ánh nhìn tò mò cùng đồng tình nhìn anh. Con mẹ nó, những người này khẳng định đang nghĩ, Cứu Thế Chủ đáng thương sau khi trải qua những chuyện bi thảm rốt cuộc đã hoá điên.

Không ngoài ý muốn, các bạn anh đều ở phòng sinh hoạt chung chờ anh. Harry còn chưa ngồi xuống đã bị các loại vấn đề vây quanh.

“—— để tao yên tĩnh một lát, làm ơn?” Harry bất đắc dĩ che mặt.

Ron và Hermione hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng vẫn là Hermione cẩn thận kéo Harry qua, cùng anh ngồi xa đám người đang hóng hớt kia, “Harry, không phải bọn tớ không tin bồ, nhưng thật sự ——”

Harry ngắt lời cô, kéo cặp sách qua bắt đầu tìm kiếm gì đó, “Tớ có bài luận văn độc dược của nó, tớ có thể chứng minh....”

Kỳ quái là, dù lật ngược cả cặp sách lên vẫn không thấy tờ luận văn kia.

Hermione nhìn qua càng bất an, “Harry, tớ tra được lời nguyền Bellatrix dùng rồi. Nó giống thần chú nhiếp hồn, là một lời nguyền nhằm vào linh hồn, nhưng có thể gây chết người.”

“Giáo sư McGonnagal nói cho tớ, Bellatrix dùng đũa phép của phu nhân Malfoy nên lời nguyền này khẳng định sẽ không thành công!” Harry cao giọng phản bác.

Được rồi, Harry ngậm miệng lại, sự chú ý của cả phòng lại dồn vào anh.

Hermione trực tiếp ném mấy cái bùa tĩnh âm xung quanh họ, điều này làm Harry có thể không kiêng nể mà hét to.

“Thấy không, cái gọi là luận văn kia cũng không tồn tại.”

Harry dứt khoát đổ hết đồ trong cặp ra, chỉ có sách giáo khoa và bút lông chim của anh.

Hermione nghiên cứu vẻ mặt của anh, “Bồ thật sự rất để ý đến nó.”

Trong đầu Harry lúc này chỉ có tờ luận văn, chuyện kia không có khả năng chỉ là ảo giác, anh còn nhớ vết mực không thể khô trên tấm da dê đắt tiền của Malfoy.

[HarDra] Malfoy càng ngày càng trở nên kỳ quái Where stories live. Discover now