Chương 8: Cá Nướng

217 21 0
                                    

Tần Miểu Miểu bối rối mãi, nhìn khuôn mặt Đức Minh ca ca, quyết định không đánh thức hắn.

Nàng dựa vào gốc đại thụ, nhích nhẹ cơ thể của mình, để mình nằm hẳn xuống cỏ, rồi nhắm mắt lại.

Ánh nắng đẹp thật, thích hợp để ngủ nhất.

"Miểu Miểu, ta bắt được cá ở dòng suối nhỏ gần đây, ăn không?" Tần Miểu Miểu thức dậy, thấy Đức Minh ca ca đang nướng cá.

Thấy nàng chỉ nhìn mình không nói gì, Nguyên Giác hỏi lại:

"Miểu Miểu, ăn cá không?"

Tần Miểu Miểu hoàn hồn, ngửi mùi thơm của cá nướng, nuốt nước miếng:

"Ăn ạ, ăn ạ!"

Nguyên Giác khẽ cười gật đầu, cầm gia vị rắc lên mình cá, đưa cho nàng.

Tần Miểu Miểu cầm con cá, thổi thổi rồi nhẹ nhàng cắn một miếng.

Ngon! Mắt nàng sáng lên.

Tuy Đức Minh ca ca mất trí nhớ nhưng vẫn nướng được cá ngon thế này!

Thấy nàng ăn thỏa mãn, Nguyên Giác lại cầm một xiên nữa nướng tiếp.

"Thơm quá." Một giọng nữ vang lên, ngay sau đó là một loạt bước chân hướng tới bên này.

Một lát sau, vài bóng người xuất hiện trước mặt Tần Miểu Miểu và Nguyên Giác.

Khương Thanh, Lý Văn Huyên và vài vị quý nữ.

Tần Miểu Miểu tò mò liếc qua Khương Thanh và Lý Văn Huyên.

Hai người này lạ thật đấy, trực giác của meo nói cho meo biết, hai người đều không thích đối phương, sao cứ phải cười với nhau thế?

Khương Thanh vô cùng tự nhiên lại gần, ngồi bên cạnh bọn họ, cười nói: "Ta bảo sao mùi hương lại quen thuộc vậy mà, hóa ra là điện hạ đang nướng cá."

Nói rồi, tự nhiên nhìn Nguyên Giác, trong mắt chan chứa ý vị lòng hiểu rõ mà không nói ra.

"Cô đã từng ăn cá điện hạ nướng ư?" Ánh mắt Lý Văn Huyên lóe lên, cũng ngồi xuống, chỉ là cực kỳ cẩn thận trải khăn xuống mặt đất.

"Đúng vậy," Khương Thanh cười nói, giọng điệu đầy vẻ hoài niệm, "Khi đó trong núi không có đồ ăn ngon, điện hạ thường hay đi bắt cá. Có lần nồi hỏng, ta may mắn được nếm thử cá do điện hạ nướng, rất ngon."

Nói rồi quay đầu nhìn Tần Miểu Miểu: "Quận chúa, người thấy cá điện hạ nướng ngon chứ?"

Điện hạ từng nướng cá cho nàng ta? Mặt Lý Văn Huyên biến sắc.

Hửm? Tần Miểu Miểu ngơ ngác đặt cá trong tay xuống.

Nàng ta đang nói chuyện với meo sao?

Lý Văn Huyên đưa tay lên, lấy tay áo che miệng cười.

Khương Thanh không thèm để ý, hỏi lại một lần.

Tần Miểu Miểu đang định trả lời thì một con cá thơm phức đã được đưa tới trước mặt nàng, giọng nói nhẹ nhàng của Đức Minh ca ca vang lên:

[ST - Hoàn] Nam Chính Chỉ Yêu Ánh Trăng SángWhere stories live. Discover now