Phần III

1K 51 3
                                    

- Giải thích cái gì, sao chúng mày căng thế??

- Mày với thằng Bảo Hoàng chứ sao?? Tự dưng hai đứa giận dỗi. Trình bày ngắn gọn súc tích cho anh em hiểu còn giải quyết. - Sang

- Yes yes yes. Ăng Seng nói trí phải. - Hiếu

Tôi không nói gì, anh em vẫn tiếp tục tấn công, tò mò vì sao chúng tôi lại giận nhau. Giờ mà tôi kể lại vụ hôn hít thì quá là chết dở.

- Bọn tao chả làm sao cả, vẫn bình thường. Hôm nay thằng đấy hơi mệt tý thôi.

Nói xong, tôi out discord, úp mặt vào gối.

- Đm mày là cái thằng tệ nhất, mày tệ vl, đm.

Tôi lại nghĩ tiếp. Liệu nó có tha thứ cho tôi và bọn mình lại quay trở về làm bạn. Liệu nó có thể nể tình bạn lâu nắm, keo sơn gắn kết này không? Mong là vậy.

-------------------------------------------------------------------------------------

Đã được 1 tuần chúng tôi không nói chuyện với nhau, dù vẫn vào discord và stream bình thường, anh em thì không để ý chuyện đấy nữa. Tôi suy sụp tinh thần rất nhiều. Tại sai phải khó khăn với nhau như thế... Tôi chấp nhận friendzone được mà, đâu phải lảng tránh đâu. tối hôm đấy, vừa tắm xong thì tôi nhận được tin nhắn của cậu Long đen rủ đi nhúng lẩu. Thôi thì cũng làm phát cho đời thêm vui. Đến nơi thì cò cả bạn Thắng nữa, anh em sum vầy như này tôi cũng vui lên phần nào.

- Bạn Hoàng ngồi đi bạn. - Thắng

- Tớ thấy dạo này bạn hay sầu sầu nên rủ đi bia bọt tý cho cuộc sống nảy nở, ý bạn như nào? - Long

- Tớ vui mà bạn, tớ có làm sao đâu.

- Thế thì bạn làm cốc bia hơi nhá, lay không say không về. - Long

- Nhất trí bạn ơi.

Này mới là phong cách người lớn, uống bia giải sầu.

Tôi uống hết cốc này đến cốc khác, hết bia thì có rượu, chén cạn thì đổ, bình hết có chai. Uống xong quên trời quên đất, không tỉnh táo, éo nghĩ được cái gì luôn. Tôi nằm vật ra bàn, Long và Thắng vẫn chưa say vì... chúng nó không uống!? Xong tụi nó ngồi sát vào tôi, vỗ lưng an ủi các kiểu.

- Thế dạo này bạn làm sao mà ủ rũ xanh xao thế? Cô nào làm bạn buồn à?

- Bạn Hoàng tâm sự đi bọn tớ nghe hết mà...

Tôi không muốn trả lời, tôi cứ ú a ú ớ rồi lấy điện thoại ra giả vờ nhắn tin với ai đó. Tôi bấm đại vào mess thằng Sang rồi ấn like giả vờ như đang Orijinn. Thằng Long với thằng Thắng thấy tôi cứ spam like như thế nên giật luôn điện thoại rồi hỏi han.

- Thôi sao bạn cứ lảng tránh thế, bọn mình huynh đệ trí cốt mà, bạn không tin tớ à.

Càng bị hỏi, tôi càng cảm thấy xấu hổ, tội lỗi muốn bật khóc ngay. Long thấy tôi khóc, nước mắt giàn hết cả ra, lấy giấy lau lau đi rồi mới nhẹ nhàng hỏi lại:

- Thế bạn làm sao, kể đi nào...

Lúc đó quán gần đóng cửa, bạn Thắng đi ra trả tiền, bảo Long cứ hỏi đi tý kể nó nghe với. Long cứ vỗ vai rồi nịnh nọt tôi kể đi, nhưng tôi không kể. Rồi cả lũ đi về, Long đưa tôi đi. Ở trên xe, tôi đã thành thật với Long rằng tôi rất thích Bảo Hoàng và tôi đã hôn nó. Tôi kể hết mọi chuyện, và Long cũng không thể tin được. Nhưng nó vẫn không ghét thôi như cách Bảo Hoàng làm, nó bảo khi nào tôi tỉnh táo, anh em sẽ bàn lại chuyện sau, và với danh dự của bạn bè, nó hứa sẽ không kể với ai. Đó là những gì tôi nhớ hôm đó, mà cũng không chắc. Tôi cũng chẳng biết mình có nói gì hơn không. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi đang nằm trên giường và một cái xô đầy bãi nôn ở trong nhà vệ sinh.

Liệu chúng ta có tiến xa hơn tình bạn?Where stories live. Discover now