Chap 32

3.7K 398 34
                                    


Fic by Con bò sữa thất tình



Anh Quản đưa bà Kim về nhà, trên xe nghĩ về chuyện lúc sáng mà vẫn cảm thấy buồn cười

- Cậu muốn cười thì cười đi, tội gì phải ém.

Bà chống cằm nhìn ra ngoài kính xe, vẻ mặt chán đời hơn bao giờ hết

- Nghe nói phường chín có quán ăn Hương Hoa nổi tiếng lắm hả?

Bà Kim bâng quơ hỏi anh Quản

- Dạ đúng rồi, chỗ đó không gian đẹp, thức ăn cũng ngon nên rất bắt khách

Anh ta nghĩ chắc bà muốn ghé qua cùng gia đình, có cả ông Tôn và con gái, bà và Trân Ni không chừng. Dù sao cảm giác gia đình vẫn là ấm cúng nhất

- Cậu coi sắp xếp rồi qua mua lại cái nhà hàng đó cho tôi đi, giá cả không thành vấn đề.

Bà chủ à, có phải do bà ghét đông người nên muốn mua lại nguyên cái quán của người ta để chừa mỗi gia đình mình ăn không??

Anh ta từ cười thầm thành khóc trong lòng, đó cũng chỉ là suy nghĩ của anh ta chứ đâu phải của bà. Bà Kim nghĩ gì chỉ mỗi bà tự hiểu, rồi bà tự cười thầm chứ bà đâu rãnh mà nói ra...























- Trân Ni a, chị mau dậy. Chị nướng khét hết cái phòng rồi kìa...

Trí Tú ỉ ôi bên cạnh giường, cô múa mây tay chân, lôi kéo Trân Ni từ bề này sang bề khác mà nàng vẫn chưa chịu dậy

- IM, để chị ngủ một tí

- Ni à, một tí của chị là từ chín giờ sáng tới mười hai giờ trưa rồi đó...

Người ta ăn sáng, ăn trưa, rồi chuẩn bị ngủ trưa. Còn nàng thì ngủ một phát tới trưa rồi gộp hai bữa ăn thành một quá...

- Chị thấy ê ẩm quá hà...

Trân Ni mè nheo, dang hai tay bên dưới muốn Trí Tú đỡ mình dậy

- Rồi rồi, em dìu chị đi rửa mặt rồi bồi chị ăn

Cô ân cần ôm lấy Trân Ni, cả hai dính sát lại vào nhau đi dọc dãy hành lang, rồi xuống cầu thang làm vệ sinh cá nhân

- Bày đặt giả ngu, tới lâm trận rồi hành chị mày như thế này cơ đấy!!

Trân Ni uất ức, tưởng đâu mình cần phải "chỉ dạy" cô vài chiêu vì Trí Tú quá ư là cừu non. Ai dè không để nàng nói, cũng không để nàng lật, cô đã giải quyết nàng từ đầu tới chân

- Lúc đó em không hiểu ý chị thiệt mà

Cô lấy khăn lau mặt cho Trân Ni

- Chị đó, cứ nói bóng nói gió hoài. Sau này cứ nói thẳng ra đi, dù sao hai đứa mình cũng không còn gì để ngại

Trân Ni thẳng tay tán vào mặt Trí Tú

- Ở ngoài thì giữ mồm giữ miệng vào, em cứ bô bô như loa rồi người ta nghe thấy người ta cười cho thối mũi

- Em biết rồi em biết rồi chị xã đại nhân~

Trân Ni cà nhắc đi ra mở cửa thì khựng lại. Mố?

- Chị xã? Ý em là gì?

- Gọi bà thì quá già, nên em gọi là chị.

Cô hớn hở ra mặt

- Khồng...ý chị là em nghĩ chị là vợ, là người yếu thế?

- Hồi nào, mà cũng phải. Đêm qua chị nằm dưới mà

Trí Tú thanh minh, cô nhất định phải là công.

- Nè nha, chị lớn tuổi nên chị muốn làm công

- Ủa bộ lớn tuổi hơn là phải làm công sao? Chị ngộ quá à, rõ ràng hôm qua chị chắc kèo dưới còn gì

- Do chị chiều em thôi, thử lần sau coi ai trên ai dưới

- Lần sau cũng vậy thôi, thể nào em cũng ở trên thôi chị xã

-....

-....















Thái Anh cùng Sáp Kỳ bên ngoài ôm bụng...

- Ai trong trỏng mà lâu vậy trời

- Nhà bà giàu mà xây có một cái toilet vậy??

Sáp Kỳ đau khổ, hai chân quíu lại than trách Thái Anh

- Giàu mà keo dị đó rồi sao, tổ cha con Sa thiệt chứ

Sáng Lệ Sa đòi vào bếp, nó nấu cái món gì lạ lắm...à, là cà tím kho mắm. Mà mắm gì nó nêm ngọt sớt, chua chua, cay cay, có tí xíu mặn mặn..

Châu Hiền ngồi trên bàn cười khinh không động đũa, cả Trí Tú cũng vậy. Chỉ có Sáp Kỳ ăn lấy tình chiến hữu với Thái Anh ăn cho em nó đừng buồn lòng...giờ phải gánh lấy hậu quả. Còn con Sa nó ăn xong nó ói luôn rồi nên đỡ hơn

- Hai người nằm trên nằm dưới thì đi về giường mà nằm, trả cái toilet lại cho tui dùm cáiiiii

Sáp Kỳ chửi vọng vào từ cửa, Trân Ni thấy người ta nghe được chuyện xấu hổ của mình thì vừa ngượng vừa giận

- Tại em đó

- Gì nữa, em làm gì. Tại chị dành trước nghe

- Đánh chết bây giờ, đỡ tui ra ngoài coiii

Trả lại sự bình yên cho cái toilet, kế tiếp là chuyên mục Trí Tú đút từng muỗng cơm cho chị xã nhà mình

- Ê ê đừng có ăn món cà tím kia nha

Lệ Sa mặt mũi xanh lè, chét đầy dầu gió lên người 'tốt bụng' nhắc nhở

- Hồi lần ở dưới tui nấu ăn bình thường mà ta, có khi nào mắm nhà chị Thái Anh bị mốc không??

Con Sa tiếc hùi hụi cái nồi mắm kho của nó

- Người ta kho còn cái để ăn, còn mày tao thấy nó lỏng le như cháo vậy đó. Ăn không chạy cầu cũng đỡ...

Nó hước hước vài cái rồi vuốt cổ, lại buồn nôn nữa rồi...

- Chị không ăn dưa leoooooo

Trân Ni mè nheo

- Rồi rồi em bỏ ra rồi nè..

- Chị muốn ăn thịt khìa

- Đang gắp nè chị

- Chị muốn ăn trứng cút

- Ăn nguyên vỏ luôn đi bà nội. Từ từ

Trí Tú cục súc

- Em hành hạ tôi ra nông nổi này, giờ còn lớn tiếng nữa hả...

Trân Ni mếu máo...gì vậy trời? Hôm qua cô làm khúc dưới chứ có phải khúc trên đâu

- Mụ Tú chơi rồi bỏ là hèn hạ lắm nha

Lệ Sa xỉa xói

- Thất đức vừa thôi con kia

Sáp Kỳ ôm mông từ toilet đi ra

Ơi là trời, cô đã làm gì đâu...

- Thôi em bóc cho nè, nè ăn miếng này nữa đi rồi em đút trứng nhe~

Nhõng nhẽo mè nheo tối ngày mà kêu thụ thì chị tự ái...

























Tối đó Trí Tú vừa gấp đồ đạc vừa gọi điện cho ba mẹ mình. Trân Ni nhìn người kia gấp gáp quá trời, may là không mắc đặt xe vì được Phác gia tài trợ rồi, mai chỉ cần đặt mông lên đó rồi đi thôi

- Ba mẹ em trông quá trời nè, mai chắc chắn là có đồ ăn ngon

Cô hí hửng leo lên giường ngồi cạnh Trân Ni đang nằm ườn ra đó

- Em hóng về để được ăn ngon thôi hay gì??

Mặt mũi nàng đen thui

- Một phần thôi, mục đích em dắt chị về chị cũng biết mà

Cô nắm tay Trân Ni, hôn lên vị trí chiếc nhẫn đang yên vị trên ngón tay nàng

- Tưởng đâu dắt về giới thiệu bác sĩ

Nàng bĩu môi xoay mặt vào trong

- Lỡ hai bác mà ngăn cản nữa chắc chết

Trí Tú cũng hơi sợ, hồi đó cô chưa tím lịm tìm lim, nên ba má đâu có biết. Giờ tự dưng dắt nàng về comeout...cô có nên gọi sẵn một chiếc xe cấp cứu đậu bên ngoài luôn không, cô sợ ba mẹ mình xỉu lắm

- Em không dám khẳng định hai đứa mình được chấp nhận, nhưng em hứa sẽ bên cạnh chị từ đây đến sau này!!

Chỉ mong lúc hai đứa cảm thấy mệt mỏi, hãy nghĩ về nhau và những gì đã trải qua để làm động lực bước tiếp. Đừng để đến khi cả hai hoàn hảo nhất thì lại dành cho người khác chứ không còn dành cho nhau.

- Chị cũng sẽ như vậy Tú à.

Trân Ni đem cả hai tay mình ôm lấy mặt Trí Tú, để trán hai người cụng vào nhau.

Mong một ngày nào đó, tình cảm giữa hai con người sẽ chiến thắng những định kiến trong xã hội...



JENSOO - TRẠM XÁ TÌNH YÊUWhere stories live. Discover now