Chap 22: Osamu

673 64 14
                                    

•Author: https://archiveofourown.org/users/GreyWingsandDreams/profile

•Soucre: https://archiveofourown.org/works/28766442/chapters/70539852

( Bản dịch đã có sự cho phép của author ,không repost ở nơi khác )

Năng lượng sôi sục lan tỏa khắp phòng tập thể dục . Sự phấn khích, hồi hộp, tự tin và hương vị kỳ lạ nhất của nỗi sợ hãi tỏa xung quanh mọi cầu thủ bóng chuyền, bất kể là đội bóng hay cấp độ kỹ năng nào. Ngay cả Tobio, người không chịu ảnh hưởng từ mùi hương của người khác giờ đây lại cảm nhận được rõ ràng.

Thực tế thì cậu cũng đã trải qua nhiều lần.

Beta đặt hai tay vào túi áo khoác, cơ thể khẽ lắc lư từ bên này sang bên kia. Đầu ngón tay của cậu ngứa ran, và cậu đã có thể cảm nhận được bề mặt mịn của quả bóng trong tay mình. Adrenaline trào dâng khắp cơ thể.

Cậu muốn chạy, tốt nhất là trên sân. Tobio biết cậu sẽ sớm được chạy, nhưng cậu muốn ngay bây giờ.

Cậu ấy muốn chơi .

Liếc nhìn xung quanh để đánh lạc hướng bản thân, Tobio chỉ nhận ra một số ít người trong đám đông ngày càng đông trong khi đợi lễ khai mạc bắt đầu.

Đôi mắt xanh nhận ra một nụ cười quen thuộc, mái tóc hightlight vuốt ngược kèm theo chất giọng oang oang, nhưng cậu không dám phá vỡ cuộc trò chuyện của đội trưởng Daichi, Kuroo và Bokuto .

Tim cậu đập thình thịch , nhanh đến khó chịu. Nếu cậu đi qua đó, liệu đôi mắt tinh ranh, hiểu biết đó có nhìn cậu và nhận thấy những thay đổi của cậu không? Liệu Kuroo có thêm lời lẽ ranh mãnh nào dành cho cậu không? Và sau đó là Bokuto. Tobio không chắc mình có thể nhận được tình cảm và sự trung thực như vậy từ Alpha. Hoặc một cái bĩu môi, vì Tobio gần đây không thể nhắn tin cho người kia nhiều như vậy trong vài tuần qua.

Tobio cắn môi. Tâm trí cậu rối bời, nhưng cậu vẫn hạnh phúc khi được ở đây. Hinata nhảy cẫng lên trong niềm vui cùng sự lo lắng, cậu khá chắc chắn rằng Alpha đã vào nhà vệ sinh lần rồi.

Tsukishima trông tỉnh táo hơn, ngay cả khi anh ấy đang nghiêng đầu sang một bên tỏ vẻ thờ ơ. Anh ấy gần với Yamaguchi hơn bình thường, khuôn mặt tỏ ra chẳng mấy quan tâm nhưng nụ cười vẫn thường trực.

Daichi và Suga đều có những quan điểm lãnh đạo thầm lặng, tự tin mà Tobio hy vọng một ngày nào đó cậu cũng có thể làm vậy.

Tất cả đều chân thực đến mức Beta không thể giúp gì ngoài việc nở một nụ cười nhẹ, kín đáo không cho ai thấy.

"Aw, nụ cười đó là dành cho tôi hả?"

Rõ là không kín đáo như cậu nghĩ.

Giọng nói trầm, ấm văng vẳng ben tai. Tobio căng thẳng khi một cánh tay nhẹ nhàng đặt qua vai cậu, đung đưa và nặng nề trên ngực.

Tobio chỉ liếc qua một chút rồi bắt gặp đôi mắt màu socola.

"Atsumu-san" Beta chào.

Alpha nhe răng cười. "Này Tobio. Sẵn sàng để thua chưa? "

Sự hiếu thắng dâng trào trong cơ thể cậu ,Tobio nghiêng người về phía người kia rồi trả lời "Sẵn sàng chiến thắng ."

[Allkage] Beautiful Beta BoyWhere stories live. Discover now