Chap 4: Kindaichi

1.4K 159 0
                                    

•Author: https://archiveofourown.org/users/GreyWingsandDreams/profile

•Soucre: https://archiveofourown.org/works/28766442/chapters/70539852

( Bản dịch đã có sự cho phép của author ,không repost ở nơi khác )

Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự hào hứng và hồi hộp trước giải Liên trường . Asahi trông nhợt nhạt hơn bình thường. Noya nói lan man quá nhanh khiến Tobio khó có thể hiểu được . Và Hinata dường như bị mâu thuẫn với sự háo hứng và cái bụng cần được giải quyết.

Không có gì ngạc nhiên khi Alpha tóc cam rời khỏi đội và chạy vào phòng vệ sinh . Tuy nhiên, việc cậu ta mất bao lâu trong đó mới là điều đáng quan ngại.

"Kageyama, em có thể mang Hinata trở lại không?" Suga hỏi cậu ấy.

Cả nhóm đang giãn cơ cùng nhau, nhưng Tobio cảm thấy quá bồn chồn để làm thêm bất kỳ điều gì. Chân tay của cậu giãn ra, được làm nóng và sẵn sàng đối đầu với Aoba Johsai bằng mọi thứ cậu ấy có.

Còn ba mươi phút nữa là trận đấu bắt đầu, và Tobio muốn dành thời gian để tập trung tâm trí và hơi thở của mình. Nhưng nếu cần đưa Hinata trở lại và giúp cậu ta tham gia trận đấu thì Tobio có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

"Vâng ,được ạ." Beta từ từ nhấc người khỏi sàn và duỗi thẳng lưng đứng dậy. Nụ cười biết ơn và mùi hương vani nhẹ của Suga đủ để xua tan mọi suy nghĩ khó chịu.

Tobio kiểm tra hai phòng vệ sinh gần nhất nhưng không được. Sự lo lắng và kích động của cậu ấy tăng lên. Chắc chắn Hinata không thể gặp rắc rối trước khi trận đấu bắt đầu chứ?

Cuối cùng, cậu quyết định kiểm tra thử những phòng vệ sinh tách biệt nằm gần phòng thay đồ. Cậu đi được một nửa hành lang trống thì đột nhiên tóc gáy cậu dựng lên . Một làn hơi muối biển ập thẳng vào người cậu Beta trước khi xung quanh như bị đảo ngược.

Lưng cậu đập xuống sàn đá lạnh. Đầu óc cậu quay cuồng trước sự thay đổi đột ngột của xung quanh, chóng mặt nhưng giờ lại tỉnh táo đến đau đớn. Hai cánh tay lớn đặt ở hai bên đầu của cậu, giữ cậu lại và khiến cậu cảm thấy mình nhỏ bé đến không ngờ .

Đôi mắt xanh biển mở to và nhìn chằm chằm vào bóng người đối diện.

"Kindaichi..." Tobio thì thầm. Giọng cậu hầu như không được coi là thì thầm, miệng há ra khi cậu ấy tiếp tục nhìn lên đồng đội cũ của mình.

Alpha tóc nhọn khẽ thở hổn hển, gần như sắp vượt ngoài tầm kiểm soát. Cậu ta nghiêng người lại gần và Tobio cố gắng lùi lại theo bản năng nhưng bức tường không cho cậu đi xa hơn.

Kindaichi rúc đầu vào cổ và vai của Tobio. Anh hít thở sâu, rùng mình khi anh phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ nhất.

Với một Alpha gần như thế này, Tobio hoàn toàn có thể ngửi thấy mùi hương của anh . Cậu ấy chưa bao giờ có cơ hội này trước đây, khi họ phải dán những miếng dán mùi từ hồi sơ trung. Thật kỳ lạ, Tobio không thấy khó chịu. Giờ đây, mùi muối biển nồng hơn, phảng phất mùi gỗ bạch dương và một chút gì đó ngọt ngào mà tinh tế.

[Allkage] Beautiful Beta BoyWhere stories live. Discover now