Chap 6: Oikawa

1.6K 164 2
                                    

•Author: https://archiveofourown.org/users/GreyWingsandDreams/profile

•Soucre: https://archiveofourown.org/works/28766442/chapters/70539852

( Bản dịch đã có sự cho phép của author ,không repost ở nơi khác )

Karasuno thua cuộc.

Họ chơi với tất cả những gì họ có. Mồ hôi, sức lực và trái tim bao bọc họ bằng ngọn lửa và khát vọng chiến thắng cháy bỏng. Tobio đã gắng hết mình, nhưng vẫn chưa đủ. 

Sự thất bại đã đè nặng trên lồng ngực. Điều tồi tệ hơn là sự im lặng đầy ám ảnh đang bao trùm tất cả bọn họ. Các cử động của họ trở nên cứng nhắc khi họ rời khỏi sân. Tobio mơ hồ nghe thấy tiếng hoan hô Aoba Johsai ở phía đối diện, nhưng cậu không thể quay đầu nhìn lại. 

Khi họ thu dọn đồ đạc của mình, Tobio mất một lúc để rời đi. Cậu ấy biết có lẽ không nên. Cậu ấy nên ở bên đội của mình và cùng họ trải qua nỗi tiếc nuối. Nhưng cậu cần một chút thời gian cho chính mình. Cậu ấy cần nó. 

Thế giới xung quanh cậu như sụp đổ khi đi bộ ra ngoài về phía sau phòng thể dục. Nó yên tĩnh và cách xa đám người ủng hộ và những người chơi khác. 

Đôi mắt đại dương quét qua những tán cây và ngọn cỏ rực rỡ nhưng cậu không thực sự nhìn thấy nó. Cậu ấy hầu như không cảm nhận được khí lạnh sau lưng mình. Có lẽ đó là lý do tại sao cậu không để ý đến người kia cho đến khi anh ta gần đến cậu.

"Tobio-chan."

Beta quay ngoắt đầu về phía giọng nói quen thuộc đó. Oikawa đứng bên cạnh anh ta, và mặc dù không có nhiều sự khác biệt về chiều cao giữa họ, nhưng Tobio cảm thấy rất đông đúc. Alpha đang dựa lưng vào tường. Lập trường của anh ấy là thoải mái, bình thường, với một chút tự mãn trong nụ cười giận dữ đó.

Tobio có quá nhiều việc phải giải quyết ngay bây giờ.

"Anh muốn gì?" Tobio hỏi khi quay mặt lại. Nhìn chằm chằm vào Oikawa và đôi mắt màu sô cô la sâu thẳm của anh ta không phải là một ý kiến ​​hay. Chúng như nhìn thấu cậu theo những cách mà Tobio vẫn không thể hiểu được.

Oikawa cười khúc khích. Tiếng cười văng vẳng bên tai Tobio. 

"Đừng lạnh lùng như vậy, Tobio-chan! Chú mày thua cuộc không có nghĩa là là tỏ ra thô lỗ như vậy ". Oikawa nghiêng đầu, một chút hơi thở ấm áp mờ ảo gần mặt Tobio. "Và nhất là với senpai yêu quý của em."

Nó chẳng có ý nghĩa gì cả.

Tobio không quá bận tâm việc bị bỏ rơi trong khi tâm trạng của cậu ấy đang không tốt . Cậu trừng mắt và đẩy mình ra khỏi tường. 

"Để em yên" , cậu nghiến răng ken két. 

Cậu bước được hai bước trước khi một bàn tay chắc chắn quanh cổ tay cậu. Theo bản năng, Tobio cố gắng bước đi, nhưng có một sức mạnh sắt đá trong tay Oikawa. Chính bàn tay đã đánh bại cậu ấy chỉ vài phút trước. 

[Allkage] Beautiful Beta BoyWhere stories live. Discover now